Mọi người nghe như si như say bởi giọng kể êm tai của lão tổ Kim Cương
Tông, giọng nói trầm bồng du dương, rất dễ dàng liền làm cho người ta đắm
chìm ở bên trong, thậm chí Đoan Mộc Tàng cũng đang ẩn thân giữa không
trung, vừa nghe vừa gật đầu.
Cho đến khi hoàng hôn đến, tấm vải xanh trên màn trời trở nên ảm đạm, lão
tổ Kim Cương Tông mới dừng lại, ho nhẹ một tiếng.
"Muốn biết tình tiết tiếp theo sau như thế nào, xin hạ hồi phân giải, ngày
mai giờ này, ta lại tiếp tục tới đây kể."
Mọi người đang nghe tới thời khắc mấu chốt, nghe như vậy lập tức sốt ruột,
nhao nhao ồn ào.
"Hazz, kể nốt cho xong một đoạn này đi."
"Ngắn ngắn ngắn, quá ngắn đi, câu chữ nữa!"
“Đoạn chương quá cẩu.”
"Buổi trưa hôm nay nói về cái gì đấy? Tại sao ta không nhớ được chút gì
vậy!"
"Không được, lại kể tiếp một đoạn nữa, sao có thể dừng lại ở chỗ này
được!"
Lão tổ Kim Cương Tông nghe vậy cười một cái.
"Lão phu đã đọc qua vạn cuốn sách cổ và rất nhiều bản dịch ở VIP - Bạch –
Ngọc - Sách, có những đoạn nhìn như bình thản, nhưng thực tế bên trong ẩn
giấu huyền cơ, mọi người không nên cứ chỉ lắng nghe, phải tỉ mỉ thưởng thức
và suy ngẫm, mới có thể cảm thụ được tư vị trong đó."
Nói xong, trong tiếng cười vang bốn phía, lão tổ Kim Cương Tông ngâm
nga khúc hát, chắp tay sau lưng đi xa, tiếp tục bí mật đi bảo hộ Linh Nhi.
Lão tổ Kim Cương tông cùng với Linh Nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325458/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.