Sau khi đám bọn họ rời đi, Linh Nhi cầm lấy điểm tâm, vui vẻ ăn, sau đó
nhìn qua Hứa Thanh, ánh mắt đã biến thành hình trăng lưỡi liềm, đáy lòng tràn
đầy tự hào.
"Hứa Thanh ca ca của ta chính là người chính trực nhất rồi, sẽ không bởi vì
tu vi đối phương yếu ớt mà tự kiềm chế thân phận, hắn là người ấm áp."
Mắt thấy Linh Nhi nhìn mình như vậy, Hứa Thanh kinh ngạc.
"Sao thế Linh Nhi?"
"Không có gì." Khuôn mặt nhỏ của Linh Nhi đỏ lên, chạy đến bên người
Hứa Thanh, giữ chặt cánh tay của hắn, nói khẽ.
"Hứa Thanh ca ca, chúng ta ra ngoài đi dạo được không."
Hứa Thanh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn qua sắc trời, giờ phút này màn trời bên
ngoài đang là buổi trưa, vì vậy nhẹ gật đầu, cùng Linh Nhi đi ra khỏi phòng, tản
bộ bên trong tòa thành trì này.
Linh Nhi một đường tung tăng, giống như là hài tử, nhảy nhảy nhót nhót
bên người Hứa Thanh, mà bộ dạng đáng yêu của nàng, cũng khiến cho cư dân
bên trong thành trì sau khi nhìn thấy cũng đều nở nụ cười.
Còn có một chút người thì lấy ra thức ăn nhà mình đưa tặng, một đường đi
tới, Linh Nhi vô cùng vui vẻ chào hỏi với tất cả mọi người, đồ ăn cũng nhiều
chết đi được.
Nhìn qua bộ dạng khờ khạo ngây ngô của Linh Nhi, Hứa Thanh nở nụ cười.
Bọn họ đi tới đi lui, đi qua đầu đường, đi qua con phố, cho đến khi đi tới
học đường.
Hôm nay chương trình học bên trong học đường cũng là giảng giải về thảo
mộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325457/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.