(*Mục đoạn hồng nhạn, thiên nhai lộ viễn: Con chim bay đi mất, đường xa
tận chân trời)
Ngay khi vừa nhìn thấy con mắt kia, ánh mắt Hứa Thanh liền ngưng tụ lại,
Linh Nhi bên cạnh cũng trừng mắt nhìn, không nói chuyện mà nhích tới gần
Hứa Thanh vài bước.
Đoan Mộc Tàng nhìn qua Linh Nhi, nhưng cũng rất nhanh lần nữa quay lại
nhìn chằm chằm Hứa Thanh.
Con mắt kia chợt hiện ra tơ máu màu nâu, tỏa ra từng trận mục nát, càng có
luồng khí tanh hôi lan tràn, bao phủ toàn bộ căn phòng, đồng thời bốn phía cũng
mơ hồ có tiếng thê lương gào thét chói tai vang vọng.
"Đây là?" Hứa Thanh nhìn Đoan Mộc Tàng.
"Năm đó lúc lão phu tìm tới nơi đây, đã thu hoạch được con mắt quỷ dị này,
năng lực tích hỏa của nó rất kinh người, nhưng mà cần phải hàng phục nó mới
được, đối với ngươi mà nói cũng không khó lắm, vả lại lá gan của nó cũng rất
nhỏ, ngươi đe dọa nhiều mấy lần, nó cũng không dám làm loạn."
"Ta mượn lực lượng của nó, đã từng thăm dò phía dưới nham thạch nóng
chảy một phen."
"Dưới Thiên Hỏa Hải vốn tràn đầy thần bí, cho nên nếu như ngươi tu hành ở
bên trong, tốt nhất không nên xuống gần phạm vi ngàn trượng."
"Dưới ngàn trượng có cấm chế của Hồng Nguyệt Thần Điện, bất luận kẻ
nào cũng khó có thể xâm nhập chút nào, thậm chí ta đã thấy dị thú bên trong
Thiên Hỏa Hải, vừa đến biên giới ngàn trượng đã bị cấm chế làm cho tan vỡ."
Thần sắc của Đoan Mộc Tàng ngưng trọng, nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325459/chuong-1300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.