Hứa Thanh và đội trưởng biến sắc, sau khi cảm nhận được luồng băng lãnh
này, mà ánh sáng tím trước mắt lại càng bao trùm hết thảy thế giới trong mắt
bọn họ, trở thành một màu đen nồng đậm, khiến cho trước mắt bọn họ tối sầm.
Ngay lúc hai người đang muốn né tránh, nhưng vào lúc này, ánh sáng tím
kia không biết vì sao lại dừng lại, sau đó cuốn ngược trở về, khiến cho thế giới
trong mắt Hứa Thanh cùng đội trưởng tái hiện lại ánh sáng.
Ngoài tường thành máu thịt, bộ phận còn lại của Ảnh Tử tránh được một
kiếp, nhanh chóng cuốn ngược lại, run rẩy trở về bên người Hứa Thanh, truyền
cảm xúc ủy khuất và hoảng sợ về phía Hứa Thanh.
"Sợ... không vào.... được."
Mà giờ phút này Hứa Thanh mang theo biểu cảm kỳ dị, gắt gao nhìn chằm
chằm đại viện bị tường thành máu thịt bao phủ phía trước, đáy lòng dâng lên
gợn sóng cực lớn, trong mắt mang theo một chút không thể tưởng tượng nổi.
Đội trưởng bên cạnh hô hấp ồ ồ.
"Tiểu sư đệ, có chút phiền phức, không biết năm đó người cư trú ở nơi này
là ai, rất khắc ta, nhất là đạo ánh sáng tím vừa rồi kia..."
Không đợi đội trưởng nói xong, Hứa Thanh bỗng nhiên mở miệng cắt
ngang.
"Đại sư huynh, ta nghĩ rằng nơi này... Có chút quen mắt, còn nữa, vừa nãy
ngươi có nghe thấy tiếng gì không?"
Đội trưởng sững sờ nhìn Hứa Thanh.
"Nhìn quen mắt? Nghe thấy cái gì?"
"Vừa nãy bên trong mảnh ánh sáng tím kia, có một tiếng thở dài." Hứa
Thanh nói khẽ.
Đội trưởng biến sắc, một phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325330/chuong-1171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.