Mắt thấy Hứa Thanh dung nhập vào trong bàn tay đứt, đội trưởng hung
hăng nghiến răng, giơ hai tay lên túm lấy, toàn lực quay tròn lấy quán tính, sau
đó trực tiếp ném về phía phạm vi mảnh tường thành máu thịt đang tiêu tán kia.
Trong chốc lát, bàn tay đứt gào thét, kéo lê thành một đường vòng cung, bay
thẳng đến phía trước.
Một khắc tiến vào phạm vi tường thành máu thịt, cấm chế bên trong lần nữa
bộc phát, quét ngang mấy phen, nhưng bản thân bàn tay đứt này vô cùng chắc
chắn, mặc dù cũng da tróc thịt bong, có nơi lộ ra xương cốt, nhưng cuối cùng
cũng coi như là nguyên vẹn, mất thấy đã rơi vào trong sân, nhanh chóng khép
lại.
Rất nhanh, cái miệng lớn của bàn tay đứt mở ra, Hứa Thanh từ bên trong đi
ra.
Ngóng nhìn bốn phương.
Đúng lúc này, trong chín tòa cung điện Phượng Điểu đang tiêu tán, tòa cung
điện ở giữa kia đột nhiên tràn ra hào quang màu tím.
Cùng lúc đó, một luồng ánh sáng cùng loại, cũng từ trong túi trữ vật Hứa
Thanh tản mát ra, ngay sau đó một khối ngọc giản tự động bay ra, trôi lơ lửng
tới trước mặt Hứa Thanh.
Ngọc giản này, là Tử Huyền trước khi đi đã đưa cho Hứa Thanh, bên trong
ẩn chứa lực lượng che chở của nàng.
Bây giờ sau khi xuất hiện, liền tràn ra tia sáng rực rỡ, chiếu rọi cùng với ánh
sáng của cung điện ở giữa.
Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh mơ hồ xuất hiện bên trong ánh sáng tím, từ
cung điện khuếch tán huyễn hóa ra ngoài, trôi lơ lửng ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325331/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.