Nghe lão tổ Kim Cương Tông truyền âm, Hứa Thanh ngẩng đầu liếc mắt
nhìn tòa cung điện xa xa, như có điều suy nghĩ, sau đó lại nhìn qua đội trưởng,
phát hiện vẻ hưng phấn trên mặt cùng trong mắt đội trưởng dường như sắp
muốn tràn ra.
Cái này không giống sự điên cuồng khi đối mặt với bảo bối.
"Lần trước ở chỗ U Tinh đại sư huynh cũng giống như thế này, giống như có
một loại cố chấp mãnh liệt với việc lấy vật phẩm của nữ tu."
Hứa Thanh kinh ngạc, nhịn không được hỏi một câu.
Đội trưởng nghe vậy liền cười ngạo nghễ.
"Ngươi không hiểu, ta nói cho ngươi biết tiểu Thanh, cái này là kinh nghiệm
của ta, bên người nữ tu có rất nhiều bảo bối, càng là nữ tu ưu tú xinh đẹp, lại
càng là như thế, vô số người chen lấn tới tặng quà các nàng, mấy đời trước ta đã
nhìn thấy rất nhiều màn như vậy."
"Ngươi nhớ lại bên chỗ U Tinh một chút xem, có phải đúng là như vậy hay
không, bên trong có vô số bảo bối."
Trong đầu Hứa Thanh hiện ra vô số bảo vật trong động phủ của U Tinh, sâu
sắc chấp nhận lời của đội trưởng.
"Đó đều là hành vi nịnh nọt nữ tu mà tặng quà, ta thấy như vậy rất là trơ
trẽn, cho nên trước kia ta đã âm thầm thề, nhất định phải giúp đỡ những nữ tu
này, chia sẻ một chút áp lực từ lễ vật cho các nàng."
"Tiểu Thanh à, chúng ta làm người quan trọng nhất là cái gì? Là lương
thiện, giúp người làm vui! Cho nên hành vi của chúng ta, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325329/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.