"Lão Đại, lão Tứ, hai người các ngươi đi lên bái một cái đi."
Thất gia nhìn qua pho tượng, chậm rãi mở miệng.
Hứa Thanh nghe vậy, vừa muốn đi bái, đội trưởng bên cạnh bỗng nhiên
truyền ra lời nói.
"Đệ tử chắc không cần bái đâu."
Hứa Thanh trừng mắt nhìn, dừng lại hành động đi lên cúi bái, về phần Thất
gia bên đó, nghe vậy liền nhíu mày nhìn về phía đội trưởng.
"Ngươi lại muốn làm trò thiêu thân gì?"
Trong mắt đội trưởng lộ ra cuồng nhiệt, nhìn qua Thất gia.
"Sư tôn, trong thế giới của đệ tử, ngài chính là tồn tại vô thượng, là Chí Tôn
siêu việt hết thảy, đối với người bên ngoài mà nói, gặp Đại Đế liền muốn bái,
nhưng đệ tử thường xuyên trông thấy sư tôn, mỗi lần đều bái, đã là bái vị Đại
Đế chí cao trong lòng nhiều lần lắm rồi."
"Cho nên, đối với những Đại Đế khác mà nói, đệ tử tâm không thành, bái
cũng vô dụng, bởi vì trong lòng đệ tử chỉ có sư tôn, cho nên tự nhiên không cần
bái người khác!"
Đội trưởng nói những lời này vô cùng đương nhiên, không nhìn ra chút hư
giả, giống như trong lòng của y vốn chính là nghĩ như vậy, giờ phút này nói
xong, vẻ mặt sùng kính.
Dường như sư tôn, không chỉ là Đại Đế của y, còn là Thần Linh trong lòng
y.
Nhất là bên trong vẻ mặt sùng kính kia, còn xen lẫn một chút nhụ mộ.
Vì vậy cái biểu cảm này, có thể nói là tuyệt đỉnh.
Thất gia nghe vậy hừ một tiếng, chợt nhìn biểu cảm vẫn lạnh băng như cũ,
nhưng nếu cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325320/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.