Hứa Thanh có chút lờ mờ.
Hắn đi theo Thất gia vào trong rừng.
Rõ ràng Thất gia nói có bàn cờ chưa chơi xong, nhưng trên đường trở về lại
không hề sốt ruột, mà bộ dáng rất nhàn nhã tự tại đi ở phía trước.
Nhưng mà mỗi khi bước ra một bước thì phạm vi đều rất xa, Hứa Thanh
cũng theo con đường này dẫn dắt, không ngừng xuyên thẳng qua khu rừng.
Hứa Thanh nhìn bóng lưng Thất gia, trong đầu hiện lại cảnh đối phương vừa
phất phất tay, ba tên hộ pháp Kim Đan của Lăng Vân Kiếm tông liền tử vong,
một màn này khiến cho hắn cảm thấy có chút không chân thực.
Vì vậy chỉ có thể trầm mặc.
"Việc Bách đại sư, ngươi làm vô cùng tốt." Một lát sau, Thất gia đi ở phía
trước bỗng truyền ra âm thanh nhàn nhạt.
"Là ta nên làm." Hứa Thanh thấp giọng mở miệng.
"Việc của Hải Thi tộc ngươi cũng làm không tệ."
"Là đội…Đại điện hạ làm." Hứa Thanh chần chờ một chút để chọn từ ngữ
và xưng hô thích hợp.
"Việc của Dạ Cưu cũng làm rất được."
"Tận tâm mà thôi." Hứa Thanh cúi đầu.
"Nhưng việc Thánh Quân Tử lần này, ngươi làm lỗ mãng." Trong lúc Thất
gia nói ra những lời này, phía trước hai người mơ hồ xuất hiện phế tích một tòa
thành trì, chính là tòa thành phế tích mà Hứa Thanh giao chiến cùng Thánh
Quân Tử.
Hứa Thanh không nói chuyện.
"Đáng lẽ ngươi nên hô hào thêm lão Đại lão Nhị lão Tam, cùng nhau đi giết
chết gã, như vậy thì ngươi cũng sẽ không bị thương nghiêm trọng như vậy."
Trong giọng Thất gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324750/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.