Mà Hứa Thanh bỏ chạy ở đằng trước cũng đã nhận ra điểm này, hắn thở dài
một hơi trong lòng đồng thời trong mắt cũng lóe lên tia sáng.
Nếu như ba người này chia ra thì hắn sẽ liều mạng mai phục, bắt lấy một tên
thôn phệ để chữa thương.
Nhưng nếu như cả ba không chịu phân tán ra, vậy khí độc từ độc đan của
hắn cũng có thể tập trung lại, coi như là ba người này không ngừng dùng phong
thuật để xua tán, nhưng chỉ cần bọn họ sơ sẩy một chút, vậy thì độc đan của hắn
sẽ có hiệu quả.
Hứa Thanh đã có sắp xếp và chuẩn bị, giờ phút này hắn cúi đầu nhìn bàn tay
đang từ từ mọc ra máu thịt, cong lưng lần nữa đi về phía trước.
Cứ như vậy sắc trời chậm rãi sáng ngời, mà lúc này một người trong ba lão
giả Kim Đan đang truy kích sau lưng Hứa Thanh bỗng quét mắt nhìn qua đồng
bạn, thần sắc bỗng nhiên biến đổi, lão nhìn thấy trên mặt của đồng bạn bên cạnh
bỗng có một vị trí xuất hiện dấu hiệu hư thối.
"Mặt của ngươi!"
Người nọ sững sờ giơ tay lên sờ sờ, sắc mặt lập tức biến hóa, mà hai người
khác cũng đều lập tức kiểm tra bản thân, sau khi không nhìn thấy bản thân có
dấu hiệu trúng độc lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong lòng lại càng
thêm cảnh giác hơn nữa.
"Đáng chết!" Trong mắt của lão giả trúng độc lóe lên hàn mang, triển khai
phương pháp trấn áp độc trên người, nhưng hiệu quả quá mức nhỏ bé, cuối cùng
lựa chọn cùng giống như Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324749/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.