Trong lòng Hứa Thanh như có sóng cuộn trào, hắn nhìn Thất gia và hít vào
một hơi thật dài.
Hắn đã từng thấy Lục gia ra tay, nhưng cái loại cảnh giới phất tay có thể
thay đổi Nhật Nguyệt thế này, hắn cảm thấy Lục gia tuyệt đối không làm được.
Điều này cũng khiến cho Hứa Thanh nghĩ tới truyền thống của đệ thất
phong.
"Thất gia nhất định không phải Nguyên Anh!" Hứa Thanh biết rõ thời cơ
quý giá, thu hồi tâm thần toàn lực ứng phó, tập trung ngóng nhìn đao ảnh trên
tượng Thần, dần dần trên đỉnh đầu của hắn cũng xuất hiện hư ảo Thiên Đao
màu tím.
Bắt đầu cảm ngộ.
Trong khi hắn cảm ngộ, Thất gia đứng ngoài đạo miếu nhìn bốn phía chiến
trường, trong miệng thì thào nói nhỏ.
"Đích xác là thiếu một chút thần thông pháp thuật...Nhưng đồ ngổn ngang
ngược lại cũng thật nhiều."
"Mặc dù trên chiến thuật vẫn còn rất non nớt, nhưng với cái tuổi này của
hắn, như vậy cũng đã rất tốt."
Cứ như vậy, thời gian trôi qua.
Trên biển cấm, kiếm quang ngập trời.
Từng đạo kiếm khí gào thét phóng thẳng đến Thất Huyết Đồng, Lăng Vân
lão tổ bay ở phía trước, nổi giận đùng đùng và sát cơ tràn ngập, từng người đệ
tử Lăng Vân Kiếm tông sau lưng cũng tràn ngập vẻ hung hăng, tràn ngập cảm
giác hưng sư vấn tội.
Bên trong Hoàng Cấm, một mảnh an bình.
Ban đêm phủ xuống.
Hứa Thanh một mực tiếp tục cảm ngộ, mà ánh trăng mà Thất gia triển khai
rõ ràng càng thêm sáng tỏ ở trong đêm tối, khiến cho đao ảnh xuất hiện nhiều
hơn so với trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324751/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.