Bên cạnh Đình Ngọc có một thanh niên tầm mười tám mười chín tuổi đang
đứng, dáng người của thanh niên này cao ngất, khí vũ hiên ngang, áo bào trên
người cực kỳ xa hoa, trên lưng thắt một khối ngọc bội và bên trên còn tràn ra
ánh sáng của pháp khí.
Gã, chính là Trần Phi Nguyên.
Gã cũng là trưởng tôn của Trần gia thế hệ này, trên thực tế, hành động
phong tỏa truyền tống trận của Tử Thổ sau khi Bách đại sư tử vong, chính là do
gã toàn lực thúc đẩy mới làm được.
Lúc này gã nắm chặt nắm đấm và hô hấp dồn dập, sát cơ trong ánh mắt vô
cùng mãnh liệt, nồng đậm đến cực hạn.
Mà trong lúc bọn họ đang bi thương cùng tức giận, bọn họ không hề chú ý
tới, ở xa xa lăng mộ công cộng có một người nam tử trung niên đang lặng lẽ
đứng trong một con hẻm, từ xa nhìn về nơi đây.
Đây là một nam tử trung niên mặc bộ trường bào bằng vải thô, thoạt nhìn
dung mạo rất xấu xí, sắc mặt vàng như nến nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ bi
thương vô tận, lúc này thân thể của người này cũng đang run nhè nhẹ, tay phải
đặt vào vách tường một bên, cả cái vách tường đã sớm bị bóp nát.
Thật lâu sau theo sắc trời dần dần tối, hoàng hôn dần dần hạ xuống rồi sắp
tản đi, mọi người đứng trước mộ phần của Bách đại sư cũng lặng lẽ rời đi.
Người rời đi sau cùng là Đình Ngọc cùng Trần Phi Nguyên, cùng với mấy
người tùy tùng của Trần Phi Nguyên.
Nam tử trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324631/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.