Ở Thất Huyết Đồng thì lúc này đang là cuối mùa thu, nhưng ở Tử Thổ đã là
mùa đông giá rét.
Gió tuyết tung bay, bông tuyết rơi vãi khắp nơi trên mặt đất và bao trùm
khắp cả tòa cổ thành cổ xưa tới vạn năm này.
Từ xa nhìn lại, từng tòa kiến trúc cung điện đỏ thẫm tựa như được khảm
nạm vào trên mặt tuyết vô cùng mênh mông.
Tuyết lớn đầy trời.
Toàn bộ đại địa bị từng tầng từng lớp tuyết bao phủ, người đi đường không
nhiều lắm, cả đám đều mặc quần áo dày cộm, nhưng lại không hề phủi đi những
bông tuyết đang liên tục hạ xuống, khiến cho mỗi người đều giống như đội một
cái mũ màu trắng.
Một cỗ khí tức suy tàn cộng thêm cảm giác đè nén, theo bông tuyết và theo
biểu cảm chết lặng của người đi đường dần dần dung hợp vào trong hoàn cảnh,
tạo thành bầu không khí nơi đây.
Mà trên đỉnh ngói lộ ra của những kiến trúc trong thành trì, tựa như từng
hòn đảo cô độc trong biển tuyết.
Nơi đây, chính là Tử Thổ.
Nơi đây, cũng đã từng là Đế Đô của Nam Hoàng Châu.
Vạn năm trước bên trong Nam Hoàng Châu, có một cái vương quốc đã từng
thống nhất Nam Hoàng Châu, tên là thượng quốc Tử Thanh. Lấy đồ đằng và
biểu tượng là Viêm Hoàng, nhưng cuối cùng thì vương quốc này cũng không
cách nào trường tồn ở trong cái loạn thế tàn khốc này.
Chỉ có thể tan vỡ bởi nội loạn, khiến cho thượng quốc Tử Thanh cũng bị
chôn vùi trong lịch sử, đã trở thành quá khứ.
Về phần Hoàng tộc lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324630/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.