Những tia sáng của ánh mặt trời ấm áp chiếu vào khung cửa sổ, cô gái nhỏ có mái tóc xoăn sóng nước màu vàng óng gục mặt xuống bàn.
“Phí Phương Đan! ” giọng nói cao vút của người đàn ông trung niên vang lên. Cô giật mình đứng phắt dậy.
“ Dạ thưa thầy em không có ngủ “ mọi ánh mắt của cả lớp nhìn cô rồi cười to.
“ Em trả lời câu này cho tôi ” Người đàn ông trung niên gõ một tiếng thước xuống mặt bàn cả lớp trật tự không một tiếng động.
“ Dạ thưa thầy... đáp án là là... ” cô gãi cái đầu nhỏ của mình rồi quay sang phía đối diện cầu cứu người bạn thân của mình nhận được đáp án cô liền trả lời.
“ Dạ thưa thầy là con chó ạ ” ngữ khí kiêu ngạo như chắc chắn đáp án này là đúng. Khuôn mặt của người đàn ông trung niên tối sầm lại tiếng cười to của cả lớp lại vang lên.
“ Phí Phương Đan!!, em tí lên phòng giáo vụ gặp tôi ”
“ Dạ “ cô bây giờ mới để ý đây là toán học liên quan gì đến con chó cô quay sang trừng mắt thật to nhìn Kiều Diễm lại chơi cô. Tiếng chuông hết tiết vang lên cô vùng vằng đứng dậy chuẩn bị lên phòng giáo vụ nghe ca hát!
“ Cậu đúng là ngốc “ Kiều Diễm ra cốc vào trán cô một cái rồi nở nụ cười. Cô nhìn người đàn ông trước mặt Kiều Diễm nghe rất giống tên con gái không phải tên cả khuôn mặt cũng như thế cực kì xinh đẹp. Cô lại trừng mắt.
“ Cũng nhờ phúc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-yeu-cang-yeu-cang-han/107783/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.