Anh vẫn cứ khẩn trương, khẽ run rẩy, không tiếp xúc tầm mắt với Nhậm Ninh Viễn. Nhậm Ninh Viễn cảm giác được tấm lưng khom người cảnh giác của anh, tấm lưng gầy như con mèo trơ cả xương.
“Khúc Đồng Thu.”
“...”
“Cậu phải đi Mỹ cùng với Trang Duy sao?”
Anh lặng im, gật đầu.
“Cậu có nghĩ tới chưa, có lẽ cậu sẽ không quen cuộc sống ở nơi đó.”
“...”
“Không muốn ở lại thành T thì còn rất nhiều chỗ khác có thể đi, cậu không nhất định phải đi nước ngoài, cũng không nhất định phải đi cùng Trang Duy.” Nhậm Ninh Viễn dừng một chút, cân nhắc tìm từ, “Trang Duy cậu ấy sẽ không chỉ lấy thân phận bạn bè ở chung với cậu.”
Khúc Đồng Thu không lên tiếng, co vai lại, trên gương mặt gầy yếu chẳng chút dao động.
Nhậm Ninh Viễn nhìn anh: “Thật ra chính cậu cũng hiểu rõ, phải không?”
Khúc Đồng Thu chỉ căng thẳng, ngồi đầy cố chấp.
Nhậm Ninh Viễn lặng yên trong chốc lát: “Cậu đã có thể tiếp nhận được cuộc sống cùng đàn ông rồi sao?”
“...”
“Hay là phải nói, cậu thích cậu ấy.”
“...”
“Cậu nghiêm túc với Trang Duy sao?”
Không có câu trả lời nào, rồi như thể trong lặng yên có được đáp án, Nhậm Ninh Viễn không nói nữa, chỉ nhìn anh. Khúc Đồng Thu vẫn còn run rẩy, thân hình hèn mọn, nhưng rất kiên định.
Sự yên tĩnh lắng xuống cũng thoáng trở nên kỳ lạ, dường như bên dưới có thứ gì chảy qua. Chẳng hề báo động trước, Nhậm Ninh Viễn bất chợt đứng lên. Khúc Đồng Thu lập tức ngẩng đầu, như con thú chấn kinh vội dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-chi-giao/1304845/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.