Ngày kế Sở Mạc xuất viện, trong lúc gã nằm viện cùng có vài người quen và bạn cùng làm ăn lục tục tới thăm, mặc kệ có thực được cho là hai chữ ‘bạn bè’ hay không, kẻ phải hấp tấp nịnh nọt gã rất nhiều. Lúc này thuận lợi hồi phục, tự nhiên tất cả vô cùng hớn hở, vì thế thương lượng phải mở một buổi tiệc chúc mừng.
Khúc Đồng Thu được mời tới, liền đem quà đi theo. Thật ra anh với Sở Mạc chẳng thể gọi là giao tình, cách đối nhân xử thế của hai người khác nhau quá xa, sợ là vĩnh viễn không cách nào quen được, ngay cả những ngày còn là bạn học cũ tuyệt đối không phải những kỷ niệm tốt đẹp để nhớ lại.
Nhưng xảy ra một hồi sự cố như thế, rất nhiều cảm giác đã trở nên khác trước kia. So với tử vong trước mắt, thì ân oán tưởng như rất lớn liền có vẻ như rất nhỏ, nhỏ lắm.
Sau này anh và Sở Mạc hơn phân nửa vẫn là sơ giao, nhưng tâm tình của anh vì Sở Mạc mà lo lắng và ăn mừng đều là chân thật.
Mở cửa quán bar ra thật náo nhiệt, Trang Duy và Nhậm Ninh Viễn đều lấy thân phận bạn thân mà chủ trì đại cục, Khúc Đồng Thu là thân phận khách, tại loại nơi chốn này có phần theo không kịp tiết tấu. Phần lớn người anh cũng chẳng nhận ra, nhìn mọi người cụng rượu trêu đùa, vui đùa ầm ĩ càng lúc càng lớn, bản thân mình cũng không biết phải làm gì mới tốt.
Lúc Trang Duy tới thấy anh đang ngồi ngẩn người, liền lấy tay sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tu-chi-giao/1304846/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.