Chương trước
Chương sau
Suốt những ngày sau đó, báo chí và ti-vi liên tục đưa tin, đập thủy điện ở tỉnh Hải Hà vùng phía Tây quốc gia sau hơn mười ngày hứng chịu cơn mưa lớn kỷ lục chưa từng có trong 40 năm đã bắt đầu có dấu hiệu rung chuyển. Lượng nước đổ về hồ chứa vượt mức lưu lượng tối đa, thân đập đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt lớn. Tình hình căng thẳng vô cùng.

Các lực lượng xung yếu của quốc gia khẩn trương tham gia cứu hộ để đề phòng đến kết quả xấu nhất: Đập thủy điện khổng lồ ấy có nguy cơ bị vỡ, kéo theo là sinh mạng và tài sản của cả triệu dân dưới hạ lưu dòng sông ấy. Bộ đội và các lực lượng quốc gia được huy động khẩn cấp để khống chế tình hình, chuyên gia trong và ngoài nước ngày đêm bàn bạc tìm biện pháp khắc phục tình hình. Thời Niệm lờ mờ đoán được, có lẽ đơn vị của Tần Chinh cũng đã được điều chuyển đến đó.

Lòng nóng như lửa đốt, cô âm thầm cầu trời khấn Phật mong mọi chuyện sẽ bình yên.

Nhưng dường như ông trời thích trêu người, ba ngày sau đó mưa đã ngừng, các phương tiện truyền thông đưa tin rằng lượng nước đổ về đập đang giảm dần, vết nứt không còn lan rộng nữa. Thiệt hại đã được giảm thiểu ở mức thấp nhất, chỉ có một vùng rộng hai mươi km vuông dưới chân đập bị ảnh hưởng do xả lũ khẩn cấp. Thiệt hại về người dừng ở con số 12. Bên quân đội đưa tin, trong quá trình làm công tác mở dòng chảy nhỏ để giảm lưu lượng nước tràn về đập, một tiểu đội 12 người đã gặp tai nạn sụt núi vẫn đang mất tích

Người dân cả nước vừa thở phào nhẹ nhõm lại căng thẳng tinh thần theo dõi tình hình tìm kiếm cứu nạn các chiến sĩ kia, còn nhà họ Tần thì chẳng khác nào bão cấp 8 đang ập đến.

Trong việc kết cấu thân đập xảy ra vấn đề nứt vỡ nghiêm trọng kia, trung ương đã mở cuộc điều tra. Người đứng mũi chịu sào lúc này chính là bộ máy đứng đầu của Hải Hà với tư cách là người phê duyệt duyệt dự án, chủ đầu tư và các bộ phận liên quan từ địa chất, tư vấn thiết kế đến nhà thầu thi công. Có người tố cáo, chủ tịch tỉnh Hải Hà lúc đó có liên quan đến vụ nhận hối lộ để tác động giao thầu cho nhà thầu không đủ năng lực, dẫn đến chất lượng công trình không đảm bảo. Vừa khéo, thời điểm bắt đầu xây dựng đập Hải Hà thì ông Tần Áng đang giữ chức vụ đứng đầu. Trung ương điều tra gắt gao, thà bắt lầm hơn bỏ sót, ông Tần chính thức bị tạm giam.

Nhà họ Tần lâm vào tình thế như ong vỡ tổ, Tần Chiến ở phương xa không thể trở về trong lúc này, bà Tần chưa hồi phục sức khỏe đã bệnh nằm liệt trên giường ngay sau khi lệnh bắt ông Tần được thực hiện. Nhà không có người đứng mũi chịu sào, mọi thứ rối như tơ vò, quản gia Châu không thể xoay sở, sau khi liên lạc với Tần Chinh không được chỉ còn cách đến tìm Thời Niệm. Bố chồng gặp nạn, mẹ chồng lại bệnh nặng, trong nhà không thể không có người lo liệu nên lúc này cô đành phải cùng Tần Đình quay trở lại nhà họ Tần.

Phòng ngủ của bà Tần giờ này quạnh quẽ khôn kể, trướng rủ màn che ngăn không được tiếng khóc lóc của bà chủ gia đình. Sau khi thoát khỏi tay thần chết sau vụ của Lệ Trân, sức khỏe của bà Tần cực kỳ suy yếu, hầu như liệt giường không thể cử động. Ngày hôm qua sau khi biết tin ông Tần bị tạm giam lại càng hỏng bét hơn.

Cô hầu gái tên Thu Nguyệt vén rèm mang thuốc vào, muốn đỡ bà dậy để uống thuốc. Bà Tần đang đau lòng khóc lóc nào chịu để yên, gạt tay khiến chén thuốc rơi xuống sàn nhà. Khom lưng xuống thu dọn những mảnh vỡ trên thảm, trong mắt Thu Nguyệt lóe lên một tia khó chịu.

Lúc xưa gia cảnh nhà này vừa giàu có lại quyền thế, bà Tần được chiều chuộng không xem ai ra gì thì cũng thôi đi, bây giờ ông Tần sa cơ thất thế, chưa biết chừng còn vướng tù tội chung thân, thế mà vẫn còn chưa biết sợ còn làm mình làm mẩy. Cô ta tuy là người hầu nhưng từ trước tới nay ỷ vào việc chăm sóc cận kề với Tần Đình, thành ra việc nặng nhọc cũng chưa hề đến tay. Nhưng mấy hôm nay phải thức khuya dậy sớm hầu hạ, lại đụng phải lúc bà Tần khó chiều thế này, Thu Nguyệt tự nhiên không được vui, cũng không thiết tha gì mà ở trong phòng chịu khổ.

Thu Nguyệt đi rồi, trong gian phòng vắng lặng chỉ còn tiếng khóc lóc của bà Tần. Cuộc sống gắn với chiếc giường vốn không dễ chịu gì rồi, bây giờ chồng còn gặp chuyện vào lao ngục, chỉ có một mình khiến mình bà cảm thấy bơ vơ và bất lực vô cùng.

- Nư...ớ...c.

Tiếng thều thào không người đáp lại, bà Tần vẫn chưa bỏ cuộc, nhấc tay đẩy chiếc thau cạnh giường rơi xuống. Tiếng động ấy khiến Thu Nguyệt bị kinh động vội vàng chạy vào. Nhìn thấy đống hỗn độn trên đất rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được mà càu nhàu:

- Con đã không rảnh rỗi mà bà cứ tìm việc cho con làm mãi thế này là sao? Lúc thì khóc lóc rên rỉ điếc tai, vừa im lặng một lúc lại làm nước nôi vương vãi thế này. Bà muốn gì đây?

Đặt vào trước kia khi bà Tần còn khỏe mạnh, Thu Nguyệt xu nịnh còn không kịp, làm sao dám nói chuyện xấc láo như thế này. Nước mắt bà Tần trào ra, bà vô cùng bất mãn trước sự hỗn hào của cô ta. Thế nhưng nhu cầu giải quyết cơn khát còn lớn hơn nữa, bà Tần gắng gượng nói thêm lần nữa:

- U...ố...ng...

- Uống, uống hoài. Bà có biết con dọn dẹp cực lắm không? Đã không khống chế được hành động, không thể tự mình vệ sinh được thì nhịn đi!

Bà Tần nổi giận thật sự, muốn đưa tay đánh cô ta, nhưng cố hết sức cũng chỉ nhấc tay lên đôi chút rồi rơi xuống nệm. Cố gắng ấy không đem lại kết quả mà còn để lại hậu quả là phần thân dưới ướt đẫm, bà không kềm được dòng nước tiểu đang thấm ướt lưng mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.