Mùi ngai ngái xộc vào mũi khiến Thu Nguyệt không thể kềm được cơn bực tức. Cả ngày hôm nay cô ta đã phải thay chăn mền đến ba lần rồi. Đã rất lâu bàn tay cô ả người hầu này chưa từng phải làm việc gì bẩn thỉu như thế này, một lần hay hai lần thì cô ta chỉ rủa thầm trong lòng, giờ đến lần thứ tư thì bắt đầu bất mãn ra mặt, hoàn toàn quên mất mình vốn được nuôi, được trả tiền để làm việc này.
Cô ta nghe tiếng rên khó chịu của bà Tần, ban đầu định làm lơ nhưng rồi rốt cuộc cũng bước tới. Sau khi cuốn chăn mền ra một góc, cô ta chỉ dùng một cánh tay lôi xềnh xệch bà Tần sang một bên, dọn dẹp chăn ướt một cách hậm hực. Đến lượt thay quần áo ướt của bà Tần, động tác của cô ta thô lỗ đến độ móng tay cào xước nhiều đường rớm máu trên vùng lưng và đùi non phía của bà ấy, sau đó chẳng hề lau rửa đã tròng một chiếc áo lên người rồi cuốn chăn che lại nửa người dưới của bà Tần.
Lâm Xuân Liên xuất thân đài cát nuông chiều từ nhỏ, mấy mươi năm cuộc đời chưa bao giờ chịu nỗi ấm ức kinh khủng như thế này. Bà biết Thu Nguyệt là ỷ vào sự ưu ái khi xưa của bà mà không cho ai tiếp cận gần, quản gia Châu lại ngại ngùng nam nữ khác biệt, còn thêm cả khoảng cách giai cấp trước kia bà dựng nên mà không dám hỏi han cặn kẽ. Cứ như vậy, thái độ kiêu ngạo, khinh thịlúc trước của Lâm Xuân Liên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-trang-on-nhu/3483172/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.