- Lý lão, mang hai bình rượu như vậy không phải là có chuyện vui gì như là đại hồng bào gì đó chứ?
Tiền Phong Vân đùa.
- Tôi cũng muốn nhưng chỉ là vật này quá ít, cả nước chỉ có một ít. Năm trước ngồi ở phòng Chủ tịch ngẫu nhiên thấy. Vốn định thuận tay lấy đi hai bao, kết quả, chỉ nòng đi rồi một bao. Ngâm hai lần thì tốt rồi, đáng tiếc bao thứ hai kia không lấy đến.
Lý Khiếu Phong thở dài.
- Ha ha ha…
Hai người bắt tay cười phá lên.
- Lão Lý, mời!
Tiền Phong Vân giơ tay ra rất khách khí, có vẻ khá thân thiết. Thật ra, hai người trước kia ngẫu nhiên còn có chút mâu thuẫn.
Lý Khiếu Phong đại diện cho lợi ích của Tổ đặc nhiệm A mà Tiền Phong Vân đại diện cho ủy ban quân giới. Ban đầu Tổ đặc nhiệm A thuộc ủy ban quân giới, trên thực tế cũng không phải hoàn toàn thuộc ủy ban quân giới. Cho nên quan hệ ở đây khá phức tạp.
Đương nhiên, mâu thuẫn thì mâu thuẫn, nhưng vì lợi ích quốc gia tuyệt đối sẽ không lay động. Hơn nữa, trong đó cũng không ảnh hưởng đến mối quan hệ bình thường giữa hai người. Dưới đài vật tay trên đài bắt tay, đây cũng là việc bình thường.
Hai người đi vào phòng khách trong biệt thự.
Tiều Phong Vân không thích những loại sô pha mềm mà thích đồ gỗ truyền thống của Trung Quốc.
Lẽ ra mùa đông nên lót một ít đệm trên ghế gỗ mới thoải mái. Tuy nhiên, Tiền Phong Vân không cần để đệm ghế. Vẫn phải ngồi trên gỗ lim.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761377/chuong-2076.html