Đến Dung Châu, điều kiện ở Quốc Kiều không thể nào so sánh với nơi đây được.
Trong cả tỉnh Sở Giang, thành phố Dung Châu cũng chỉ là thành phố nhỏ, cả thành phố chỉ có năm khu huyện, diện tích cũng không bằng nửa diện tích của Đức Cao.
Nhưng Dung Châu là thành phố mới xây dựng, tuy nhân khẩu không nhiều, nhưng do là thành phố mới nên được quy hoạch hết sức hợp lý và đúng cách, nhà cửa được xây rất đẹp mắt, thành phố có nhiều khách sạn, trong đó có hơn chục khách sạn hạng sao trở lên.
Đoàn người của Trần Kinh được sắp xếp ở khách sạn hào hoa nhất của Dung Châu - khách sạn quốc tế Dung Châu.
Đáng lẽ ra, nhóm người của Trần Kinh đến đây để tiến hành điều tra nghiên cứu, theo như yêu cầu của Bộ, cần phải hết sức yên lặng, không được khoa trương để tránh làm kinh động tới chính quyền bên dưới.
Nhưng lần này, sự hiện diện của Cao Vệ có chút ồn ào, muốn không kinh động đến Kế Tiểu Bình cũng khó.
Kế Tiểu Bình tự mình dẫn người đến khách sạn thăm đoàn người của Cao Vệ, và tại phòng họp của khách sạn đã tổ chức hội nghị nghênh đón sự hiện diện của đoàn khảo sát Tỉnh ủy.
Dáng người Kế Tiểu Bình rất nhỏ và gầy, trên mặt gầy gò, tuổi cũng chỉ tầm ngoài năm mươi, nhưng vì gầy quá, vả lại thêm mái tóc trắng phau, làm cho ông ta trông chẳng khác gì ông lão bảy mươi.
Ông ta lần lượt bắt tay từng người của đoàn khảo sát, đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345802/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.