Hôm nay, trong lòng Trần Kinh chắc chắn sẽ không cảm thấy được yên ổn.
Vừa tiễn Quan Tiền Tiến ra về xong, liền nhận được điện thoại của Diêm Cương, nói rằng Cao Vệ tìm hắn.
Hắn đi đến phòng của Cao Vệ, mới bước đến phía ngoài gian phòng, Diêm Cương liền kéo tay hắn lại, chỉ về chỗ bàn trà phía ngoài, nói:
-Ngồi đây một lát đã, trong phòng có người!
Anh ta nhỏ giọng nói:
-Bên trong là ông Kế, ở trong đó hơn một tiếng đồng hồ rồi, Bộ trưởng Cao dặn tôi bảo anh cứ ở bên ngoài nghe ngóng tình hình bên trong thế nào đã!
Diêm Cương từ từ lui đi, Trần Kinh ngồi trên ghế sô pha, đầu tựa vào ghế, ngồi im lặng.
Nhanh chóng, giọng của Kế Tiểu Bình từ trong phòng của Cao Vệ nói vọng ra, ông ta nói:
-Bộ Trưởng Cao, tôi rất hiểu đồng chí Quách Vĩ Toàn, anh ta là người dám làm dám chịu nhất đấy, vấn đề con đê đập nước Vượng Loan, nếu nói về trách nhiệm thì đấy là trách nhiệm cụ thể của bộ máy chính quyền của chúng tôi.
Trách nhiệm trước hết thuộc về Kế Tiểu Bình tôi, sao có thể nói là trách nhiệm của một mình đồng chí Vĩ Toàn chứ?
Hơn nữa, đập nước này là công trình cấp tỉnh, do sở thủy lợi tỉnh bàn giao cho thành phố chúng tôi quản lý, từ trước tới giờ, từ lúc xây dựng đập nước này, Dung Châu chúng tôi chưa từng tự mình quyết định việc gì cả! Đồng chí Vĩ Toàn từng được phân công về phương diện này.
Nhưng, đồng chí Vĩ Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sach/2345800/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.