Chương trước
Chương sau
Mặt khác, xem như quần sản nghiệp đóng tàu dân doanh lớn nhất nước, trong sản nghiệp đóng tàu Văn Châu, Hoành Tín hệ cũng sở hữu địa vị cực kỳ quan trọng -- nếu nghiêm túc tính ra quy mô của thế chế kinh tế dân doanh trong nước, Cẩm Hồ hệ còn không phải là đối thủ của Hoành Tín hệ.

Tân Đình quật khởi, sẽ hình thành quan hệ cạnh tranh trực tiếp với nền kinh tế hải cảng ở Văn Châu với cự ly thẳng tắp không đến 200 km.

Tân Đình từ giữa những năm 80 đã bắt đầu kế hoạch xây dựng cảng Đông Sơn, kéo dài suốt hơn 10 năm, mới dưới sự ủng hộ của Cẩm Hồ tại năm tới chính thức khởi động -- phía sau cái kéo dài hơn 10 năm không phải không có nhân tố Văn Châu ở phía sau làm mấy chuyện xấu.

Cẩm Hồ không chỉ ủng hộ Tân Đình xây cảng Đông Sơn, còn tại Tân Đình trực tiếp nắm giữ sắt thép Đông Sơn, đề cao năng suất của sắt thép Đông Sơn trong thời gian một năm lên đến 1.2 triệu tấn, còn kế hoạch cùng tập đoàn sắt thép liên hợp Đông Hải xác nhập tại Tân Đình xây dựng căn cứ sản nghiệp sắt thép nghìn vạn tấn, còn kế hoạch cùng đóng tàu Dương Phổ, Nam Dương tại Tân Đình xây dựng căn cứ đóng tàu cỡ lớn.

Từ Cẩm Hồ đứng ra thúc đẩy kiến thiết cảng Đông Sơn, đây đã là cạnh tranh trực tiếp trên căn cơ rồi -- cũng khó trách Nghiêm gia sẽ cắn chặt Cẩm Hồ như thế.

※※※※※

Cát Kiến Đức phân phó tài xế đưa hắn đến tiệm cơm Bắc Kinh.

Mấy năm nay khách sạn xa hoa ở Bắc Kinh mọc lên san sát, tiệm cơm Bắc Kinh ít nhiều có vẻ cũ kỹ, nhưng mọi người vẫn theo thường lệ tới tiệm cơm ở Bắc Kinh, dù sao cũng là chiêu bài cấp năm sao, mọi người đều biết.

Chạy tới tiệm cơm Bắc Kinh, Cát Kiến Đức bảo thư ký cùng tài xế về công ty, không cần đi theo hắn. Hắn đi vào phòng bao, ngoại trừ Lâm Tuyết, Thành Tấn Kiệt, phó tổng giám đốc của đầu tư Hoành Tín, tổng giám đốc Thương Thành của mạng 8818 Trương Văn Tín cũng có mặt, còn nữa là tổng giám đốc của chi nhánh Kiến Nghiệp của điện tử Hoa Hạ Chu Hưng Đông -- lúc này Chu Hưng Đông đã thành ái tướng của Cát Kiến Đức.

Thấy Thành Tấn Kiệt cũng không có để thư ký hộ tống, Cát Kiến Đức đi vào rồi ngồi xuống.

- Vừa lúc tôi đến Bắc Kinh công tác, tổng giám tốc Nghiêm cố ý phân phó buổi trưa tôi phải kính hai vị bộ trưởng đây. - Trương Văn Tín nói.

Trương Văn Tín là người Hồng Kông, trông rất trẻ, năm 95 các thương nhân Chiết Đông tụ tập đại náo thị trường quốc trái giao dịch kỳ hạn, hắn làm thao bàn thủ mà danh tiếng đại chấn trong ngành. Một lần đó đủ khiến đối thủ tổn thất 1.8 tỷ. Trong hai năm náy hắn thay hình đổi dạng đảm nhiệm cao tầng của đầu tư Hoành Tín, khiến người rất dễ liên tưởng kẻ phía sau màn chân chính của trận chiến thị trường quốc trái năm 95 là Nghiêm gia. *Thao bàn thủ(người phụ trách buôn bán cổ phiếu cho người khác)

Việc này thì Cát Kiến Đức cũng chỉ nghe nói mà thôi, lợi dụng lẫn nhau mà thôi, Nghiêm gia cũng sẽ không bày ra nội tình trước mặt hắn.

Thấy được ánh mắt trưng cầu của Lâm Tuyết, Cát Kiến Đức hơi lắc đầu, biểu thị đường đi bên Cảnh Trùng Dương không thông.

Thành Tấn Kiệt chú ý tới sự mờ ám của Cát Kiến Đức, hắn cười nói: - Cảnh Trùng Dương cũng không dũng mãnh hơn năm đó...

Nghe Thành Tấn Kiệt nói như vậy, Cát Kiến Đức mới biết Lâm Tuyết đã hoàn toàn kéo xuống cả tên đó rồi, có một số việc không cần gạt hắn, cũng không cần phải lặp lại một lần lời nói giáo huấn mình như con của Cảnh Trùng Dương: - Bất kể là điện tử Hoa Hạ hay là Bộ Thông tin tới đâm kẽ hở của Cẩm Hồ, chỉ sợ người khác sẽ cười chúng ta vô năng, Cảnh Trùng Dương cũng không chịu mất cái thể diện này.

- Suy nghĩ của bộ trưởng Cảnh vẫn là có đạo lý, không biết chúng ta có thể giúp đỡ được việc gì không? - Trương Văn Tín nói.

Cát Kiến Đức lắc đầu, loại sự tình này, mặt trên không có thái độ cam chịu, thái độ của Cảnh Trùng Dương cũng là lưỡng lự, do dự bất định, họ ở phía dưới làm rối lên, sẽ chỉ đẩy Cảnh Trùng Dương cùng với các nhân vật càng cao hơn Cảnh Trùng Dương về phía Cẩm Hồ, còn đeo gông xiềng lên cổ mình.

Thành Tấn Kiệt cười nói: - Từ Học Bình đến Giang Nam đảm nhiệm bí thư, là thủ tướng Triệu Tể Đông ra sức ủng hộ, thậm chí còn điều Đường Học Khiêm đến Giang Nam để phối hợp với ông ta. Mọi người đều cho rằng ông chủ lớn nhất phía sau nói giúp Cẩm Hồ chính là thủ tướng Triệu Tể Đông —— tuy nhiên theo tôi được biết, hai đại sự Trung Tinh Vi Tâm và cảng Đông Sơn, quan tâm của phó thủ tướng Tăng Như Thánh cũng rất nhiều.

Trước Trung Tinh Vi Tâm, trong nước đều vì tuyến sản xuất tinh viên mà cố gắng gần 20 năm, trước sau ba tuyến lớn, ba lần cố gắng đều lấy thảm bại kết thúc, học phí tốn hết mấy tỷ.

Trung Tinh Vi Tâm trực tiếp kéo từ hải ngoại về hơn 200 công trình sư trung cao cấp về nước để xây xưởng, thủ tướng nào không quan tâm đến chứ?

Đảo Đông Sơn xây cảng lại là đại công trình xưa nay hiếm thấy, trực tiếp quan hệ đến tỉnh Giang Nam khôi phục kinh tế, các thủ tướng quan tâm cũng là việc bình thường. Cát Kiến Đức thấy Thành Tấn Kiệt có ám chỉ nói ra Tăng Như Thánh, bèn nghi hoặc nhìn hắn, nhìn hắn có thể lộ ra càng nhiều tin tức không.

- Năm tám mấy, Quốc vụ viện là ai ủng hộ Tân Đình xây cảng ở đảo Đông Sơn trước, trước kia phó thủ tướng Tăng Như Thánh tại hệ thống nông nghiệp là làm thư ký cho ai?

Thành Tấn Kiệt cố lộng huyền hư nói: - Kéo quan hệ như thế, có lẽ còn hơi xa, nhưng bí thư Thành ủy Tân Đình Khám Duy Đào lại vừa vặn có chút tình bạn cũ với phó thủ tướng trước đó—— lúc này Cẩm Hồ đồng thời tiến cử kỹ thuật tinh viên 0. 25, 0. 18 micron cho quốc nội, cho dù lỗ hổng của Cẩm Hồ có lớn, các thủ tướng cũng sẽ không hy vọng thấy được có người đứng ra đâm lủng lúc này.

Cát Kiến Đức cũng biết vấn đề chính là ở chỗ này, liên quan đến đến thành bại của cảng Đông Sơn cùng Trung Tinh Vi Tâm, thủ tướng Triệu Tể Đông sẽ không đứng nhìn bàng quan người khác tới hủy đi cơ sở của Cẩm Hồ.

Phong cách chấp chính vô cùng cường ngạnh của thủ tướng Triệu Tể Đông khiến hắn ở bên trong hệ thống cũng có phần cô lập, gây thù hằn rất nhiều, nếu như hắn lập trường rõ ràng đứng ra muốn bảo vệ Cẩm Hồ, không chừng sẽ có càng nhiều người đứng ra cào cái chân tường của Cẩm Hồ.

Xuất phát từ suy nghĩ như vậy, hắn mới nghĩ có nên giựt giây Cảnh Trùng Dương đi đâm lủng Cẩm Hồ hay không —— tại Quốc vụ viện, Cảnh Trùng Dương cũng là người rất không được niềm vui của thủ tướng Triệu Tể Đông.

Cho dù thủ tướng Triệu Tể Đông không đứng ra, phía sau Cẩm Hồ cũng có Diệp gia chống đỡ, trong nhất thời có lẽ còn không thể làm gì được Cẩm Hồ, nhưng chỉ cần xé mở lỗ hổng này ra, sẽ làm cho mặt trên tích lũy càng ngày càng nhiều nghi vấn đối với Cẩm Hồ —— không nghĩ tới phó thủ tướng Tăng Như Thánh cũng đứng ở bên Cẩm Hồ...

Nếu không phải Thành Tấn Kiệt nói ra, người bình thường thật đúng là không phát hiện được, trong ấn tượng của Cát Kiến Đức, hình như Cẩm Hồ cùng phó thủ tướng Tăng Như Thánh không có tiếp xúc trực tiếp gì mà?

Thà tin rằng có, chứ đừng tin không có. Nhân mạch của Phó thủ tướng Tăng Như Thánh ở trong hệ thống còn tốt hơn nhiều so với Triệu Tể Đông, hắn muốn nói giúp Cẩm Hồ, thật ra càng vướng tay chân hơn so với thủ tướng Triệu Tể Đông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.