Chương trước
Chương sau
- Những thứ này mới chỉ là chỗ chúng ta hoài nghi, chúng ta dự đoán tổng số tài chính mà Cẩm Hồ đưa vào toàn bộ kế hoạch Vườn Sồi không dưới 6 tỷ —— mà năm 97 Cẩm Hồ từ thị trường giao dịch chứng khoán liên hợp Hồng Kông cuốn tới 4 tỷ. Năm 97, 87 lợi nhuận thu được khoảng 4 tỷ, tổng số khoảng 8 tỷ, nhưng ngoại trừ kế hoạch Vườn Sồi, Cẩm Hồ tại Trung Tinh Vi Tâm, giấy Tân Quang, lâm nghiệp Tân Quang, Hương Tuyết Hải, điện tín Thịnh Hâm cùng với đầu tư trên mở rộng năng suất của tự thân tập đoàn Ái Đạt không dưới 5 tỷ. Trong đó sai lệch chí ít trên 3 tỷ.

Lâm Tuyết nói đến đây ánh mắt sáng rực, đầy vẻ hung ác: - Bởi vì tài chính của thương vụ Cẩm Hồ đa phần đều đến từ chủ nợ, tài chính của thương vụ Cẩm Hồ vận dụng trên mức độ nhất định là phải công khai đối với những chủ nợ này. Thương vụ Cẩm Hồ không có khả năng cung cấp đại lượng tài chính dùng cho kế hoạch Vườn Sồi, lại nói thương vụ Cẩm Hồ đại quy mô huy động vốn cũng là sau tháng 6 năm ngoái mới bắt đầu, cũng không thể cung cấp tài chính cho các sản nghiệp khác trong nước của Cẩm Hồ cùng với kế hoạch Vườn Sồi trước tháng 6 phát triển —— sai lệch 3 tỷ này bên trong rất có khả năng tồn tại vấn đề lớn! -------------------- "Rầm!"

Cảnh Trùng Dương vỗ tay lên bàn công tác bằng gỗ đàn màu đỏ đứng lên, trừng mắt nhìn chằm chằm Cát Kiến Đức, muốn phát một trận hỏa, nhưng hắn vẫn khắc chế xuống, chỉ đè nặng cổ họng nói: - Trong bộ đã đủ ủng hộ đối với điện tử Hoa Hạ rồi, chính sách tương quan đưa ra đều là nghiêng về những đội ngũ quốc gia các anh, các anh còn muốn thế nào?

Cát Kiến Đức sượng mặt ra, không có hé răng, hắn nhìn không thấu Cảnh Trùng Dương tức giận là thật hay giả.

- Mặt trên đã quyết định điện tử Hoa Hạ do Uỷ ban Mậu dịch kinh tế đi quản, sau này tôi cũng bớt lo. Cảnh Trùng Dương tận tình nói thêm: - Có thể nói với anh như vậy, cơ hội cũng không còn nhiều, tôi vẫn nói cho anh một câu: tôi hy vọng đội quốc gia của các anh có thể tranh lên hàng đầu, không hy vọng thấy các anh suốt ngày rách nát ở nơi đó.

Da mặt Cát Kiến Đức có dày, nghe xong những lời này mặt vẫn nóng lên. Tính khí của Cảnh Trùng Dương cứng rắn nổi danh Quốc vụ viện, khi tranh luận chính sách sản nghiệp cũng dám gây với thủ tướng Triệu Tể Đông, Cát Kiến Đức còn không cho rằng một cấp Phó bộ như mình bây giờ còn cho Cảnh Trùng Dương quản, bị đâm thọc hai câu còn có đường sống cãi lại gì nữa, chỉ nghĩ đợi điện tử Hoa Hạ thoát ra khỏi Bộ Thông tin, sau này sẽ không còn chịu loại tức giận không đâu này nữa.

- Cho dù nguồn gốc tài chính của Cẩm Hồ thật có chỗ khả nghi, cũng không nên do điện tử Hoa Hạ, cũng không nên do Bộ Thông tin tới bóc trần. Người khác sẽ nghĩ ra sao? sẽ nói điện tử Hoa Hạ vô năng, Bộ Thông tin vô năng, chỉ biết ở sau lưng đâm thọc -- chỗ các thủ tướng sẽ có phán đoán gì, các anh dùng chút đầu óc ngẫm lại đi.

Cảnh Trùng Dương nói xong phất tay cho Cát Kiến Đức lui ra ngoài.

Trong lòng Cát Kiến Đức cũng hận Cảnh Trùng Dương, ai bị người khác răn dạy như con trong lòng đều sẽ hận đến nghiến răng thôi.

Hắn đi ra khỏi phòng làm việc của Cảnh Trùng Dương, hơi thở còn chưa thể bình ổn, đối với tính khí nóng nảy của Cảnh Trùng Dương hắn lại không biết làm sao, chỉ phải rời khỏi bộ ngồi xe trở về tổng bộ của điện tử Hoa Hạ ở đường Hải Điện Trung.

Đi ngang qua cao ốc Ái Đạt, nhìn tiêu chí của cao ốc bằng nhựa thủy tinh màu xanh da trời trước cao ốc, trong lòng Cát Kiến Đức như đè nặng một vầng mây đen -- tiêu chí độc lập cao gần 20 mét này không ngờ đã thành tiêu chí của đường Hải Điện Trung rồi, thật sự không rõ vì sao Cẩm Hồ quyết định dựng trước ao ốc một vật như thế.

ĐTDĐ vang lên, Cát Kiến Đức thấy là điện thoại của Lâm Tuyết gọi tới, hắn liền nối máy.

- Buổi trưa em muốn mở tiệc chiêu đãi chủ nhiệm Thành Tấn Kiệt, rảnh rỗi anh cũng đi một chút đi?

Thanh âm làm nũng của Lâm Tuyết truyền đến từ trong điện thoại, rất khó tưởng tượng một nữ nhân như thế khi đối đãi người khác lại độc ác cỡ nào.

Khi Cát Kiến Đức tại Kế ủy quốc gia cùng Thành Tấn Kiệt đều là phó chủ nhiệm, xem như là đối thủ cũ mặt cùng lòng bất hòa. Cát Kiến Đức từ Kế ủy nhảy ra cầm lái điện tử Hoa Hạ, cho dù cùng Thành Tấn Kiệt có chút thù cũ, nhưng ít ra còn chưa đến mức trở mặt, cho nên gặp mặt ăn cơm vẫn là tương đối hài hòa.

Khoa học Công nghệ Hải Túc lần này có thể mượn vỏ của chế dược Giang Nguyên đưa ra thị trường, cũng là dưới chỉ điểm của hắn Lâm Tuyết móc nối quan hệ với Thành Tấn Kiệt. Quan hệ Thành giữa Tấn Kiệt cùng Nghiêm gia cũng khá mật thiết.

Nói đến Nghiêm gia, lúc này bí thư Thành ủy Hải Châu Lưu Văn Đào chính là đón đánh để Nghiêm gia tiến vào cái đinh Hải Châu, Nghiêm Văn Giới cùng Lâm Tuyết có thể nắm giữ tài vụ của Cẩm Hồ tương đối rõ ràng, thấy được lỗ thủng trong tài vụ của Cẩm Hồ, không có sự trợ giúp của Lưu Văn Đào là không có khả năng.

Trong nguồn tài chính của Cẩm Hồ có lỗ thủng 3 tỷ, đây cũng không phải vấn đề nhỏ gì.

※※※※※

Nghiêm gia vì sao muốn để ý sát sao đến Cẩm Hồ?

Mặc dù xây dựng Hoành Tín mà Nghiêm Văn Giới quản lý là phát tài ở khu vực Kinh Tân, nhưng gốc rễ của Nghiêm gia vẫn tại Văn Châu, một trong những thành phố phát triển nhất với thể chế kinh tế tư doanh tại quốc nội.

Lợi ích của Nghiêm gia là từ các lĩnh vực sắt thép, chế dược, nguồn năng lượng, hậu cần, công nghiệp bến tàu thẩm thấu vào trong kinh tế hải cảng của Văn Châu.

Tổng bộ phía nam của ngân hàng Tín Thông mà Nghiêm gia phía sau thao túng thiết lập tại Văn Châu, Văn Châu cũng là nguồn tài chính lớn nhất của ngân hàng Tín Thông, mặc dù ngân hàng Tín Thông tại các thành phố chính trong nước đều bố trí chi nhánh, đều có quyền hạn thu nạp tiền gửi của công chúng, nhưng chỉ một nơi Văn Châu cung cấp tài chính, tổng sản lượng chiếm 1/4 trong tổng ngạch tiền gửi của công chúng cùng xí nghiệp mà ngân hàng Tín Thông thu vào.

Xây dựng Hoành Tín có thể tại các nơi toàn quốc công thành chiếm đất, nhân tố trực tiếp là có ngân hàng Tín Thông ở sau lưng chèo chống, nhân tố với trình tự sâu, chính là căn cơ của Hoành Tín cùng Nghiêm gia tại Chiết Đông, Văn Châu.

Mấy năm trước, địa vị của kinh tế dân doanh trong nước chịu áp chế nghiêm trọng, Nghiêm gia cũng có phần khép mình. Năm 98, sau khi trung ương triệt để giải quyết vấn đề địa vị của thể chế kinh tế dân doanh tại kinh tế quốc dân, quy mô của Hoành Tín hệ mới dần dần lộ ra khỏi mặt nước, Nghiêm gia cũng chính thức thành lập tập đoàn đầu tư Hoành Tín để trực tiếp khống chế các sản nghiệp dưới cờ của Hoành Tín hệ.

Có thể mãi đến nửa đầu năm nay, mọi người mới đột nhiên phát hiện ngoài xây dựng Hoành Tín, quy mô mà Hoành Tín hệ giấu ở ngoài khơi quả là khổng lồ -- sản lượng năm 30 triệu tấn cương, 30 triệu tấn thiết, tập đoàn sắt thép Văn Châu với quy mô như vậy xem như xí nghiệp dân doanh lớn nhất Chiết Đông, quy mô tổng tài sản vượt quá 19 tỷ. Hoành Tín trực tiếp nắm giữ 43% cổ phần, chỉ quy mô của một công ty này cũng đủ vượt qua quy mô của xây dựng Hoành Tín trước đó đã lộ ra khỏi mặt nước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.