Trương Tri Hành ngồi xuống xem, hơn một trăm trang, hỏi:
- Con thu thập nhiều tư liệu về Khổng Phủ Yến như thế làm gì?
- Bọn họ là Tiêu Vương đầu tiên, Ái Đạt là Tiêu Vương thứ hai, thành bại được mất của họ sao con chẳng quan tâm? Bản tư liệu tỉ mỉ này nếu đem ra bán cũng phải được 10 -20 vạn đấy.
Trương Khác nghiêm túc nói:
- Ngay sau khi Ái Đạt đoạt được Tiêu Vương, con vẫn sai phòng thị trường giám sát tình trạng vận hành kinh doanh của họ.
Trương Tri Hành không nói thêm nữa, bảo Trương Khác đi ngủ, ông ở lại xem tài liệu.
Trương Khác ngủ tới lúc trời tờ mờ sáng dậy uống nước, thấy đèn thư phòng vẫn bật, đi tới, cha đang ngồi trước cửa sổ suy nghĩ gì đó.
- Ba chưa ngủ à, tài liệu xem xong chưa ạ?
- À, xem xong rồi, chưa bao giờ thấy tài liệu nào tỉ mỉ như thế, con tốn công không ít nhỉ.
Trương Tri Hành cảm khái, thành công của con ông chẳng phải ngẫu nhiên, đúng như câu nói thành công nhờ 1% là thiên tài may mắn còn lại 99% là sức lao động:
- Xem xong không ngủ được, muốn gọi con dậy nói chuyện, nhưng thấy con ngủ say nên không nỡ gọi. Con xem xí nghiệp rượu Tân Vu có thể mô phỏng Khổng Phủ Yến không?
Nếu lịch sử không thay đổi, nhà máy rượu Tần Trì Sơn Đông mô phỏng Khổng Phủ Yến đoạt được Tiêu Vương, cũng có thành công lớn được cả nước chú ý, mô hình này có thể phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821053/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.