Hẳn lần giãi bày này của Địch Đan Thanh đại khái muốn bản thân được Trương Khác tín nhiệm, về phòng bao, vừa đẩy cửa đi vào đã thấy Thịnh Thanh ngồi bên trong, Trương Khác hơi bất ngờ:
- Anh tới từ khi nào đấy?
- Vừa mới tới năm phút, giám đốc Lưu nói với tôi Khác thiếu gia ở đây.
Thịnh Thanh cười:
- Nếu chẳng phải Đường tiểu thư ở đây đợi lâu như thế, tôi sẽ nghĩ bị giám đốc Lưu lừa rồi.
Trương Khác tất nhiên không thể nói vừa ở trong nhà vệ sinh với Địch Đan Thanh, xoa xoa bụng che dấu cho qua.
Một lúc sau Địch Đan Thanh quay về, lại nói tới chuyện cải cách nhà khách.
Lúc này Lưu Bân đã rõ phần nào quan hệ giữa Thịnh Thanh và cha con Trương Tri Hành, nói chuyện thoải mái hơn:
- Tôi tự tiện mới giám đốc Thịnh tới, vì tin rằng anh ấy hứng thú với tin tức cải cách nhà khách này.
Lưu Căn Trụ đứng ra khảng khái tố cáo vấn đề đê bao trước mặt thành viên thành ủy Tân Vu, khiến Giang Thượng Nguyên, Lưu Tước không còn đường rút lui chính là nhờ Lưu Bân giúp tìm được ông ta, ân tình này Trương Khác ghi nhận.
Kinh tế Tân Vu khá lạc hậu, Thịnh Thanh có tài chính dư muốn đầu tư, cho dù là cải tạo nhà khách Hải Châu cũng chắc gì có hạng mục thích hợp, nên không có mấy hứng thú với sản nghiệp nhà khách.
Trương Khác đương nhiên biết tính toán của đám Thịnh Thanh, tình hình Tân Vu lại khác với Hải Châu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821051/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.