Sự bi ai của đời người không phải là điều Đường Thanh có thể hiểu được vào lúc này, ngược lại Trần Phi Dung từng trải qua giai đoạn khốn khó, có chúc xúc cảm.
Cho dù làm "tiểu muội" ở hộp đêm cũng là dựa vào đôi tay kiếm tiền, khác với cô gái nhảy ăn mặc hở hang ngoài sản nhảy, nhưng cho dù có làm gái nhảy, chẳng lẽ đều đáng bị căm ghét.
Trương Khác nghĩ quá trình từ một "tiểu muội" của hộp đêm tới giám đốc nhà khách chính phủ nhất định là vô cùng đặc sắc, nhưng không thể ép Địch Đan Thanh nói ra trước mặt mọi người, chỉ cười không nói gì, bắt đầu uống rượu hát karaoke với hai cô gái.
Uống nửa chừng, Trương Khác vào phòng vệ sinh, rửa tay xong đang đứng trước gương chỉnh lại y phục thì Địch Đan Thanh từ ngoài lách vào, mỉm cười nói:
- Chị Địch vào nhầm chỗ rồi, nơi này khá nguy hiểm đấy.
- Sao cậu biết là tôi vào nhầm chỗ?
Địch Đan Thanh uống chút rượu, gò má ửng hồng, đứng dựa vào cửa, ánh mắt lúng liếng đưa tới, toàn thân tràn ngập cám dỗ:
- Nơi này còn có nam nhân khác sao, có gì nguy hiểm chứ?
Trương Khác lau sạch tay xong quay lại thì Địch Đan Thanh đã tới gần, dựa vào bồn rửa ngửi mùi thơm trên người cô, không phải là thứ nước hoa nhức mũi, mà dịu nhẹ gần giống mùi cơ thể nữ nhân khiến Trương Khác hơi u mê, nhìn trộm bầu ngực của cô ta, người càng nóng lên, nhìn Địch Đan Thanh ngày một áp sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2821049/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.