Mọi người đều cười, Lương Cách Trân hơi ngượng, trong mắt bà con vĩnh viễn là đứa bé, người khác lần lượt thừa nhận năng lực của Trương Khác, nhưng bà vĩnh viễn đều lo cái này lo cái kia.
Nhưng nhờ Trương Khác, Lương Cách Trân lúc này mới cảm giác địa vị ngang bằng với Cố Kiến Bình, trong mắt người ngoài bà chỉ là vợ của một cấp dưới, nhưng bà có một đứa con con nhỏ đã giỏi giang như vậy, lại khiến Cố Kiến Bình hết sức hâm mộ.
Ăn tối xong Trương Khác muốn tới biệt thự Tạ Vãn Tình nói chuyện, Đường Thanh muốn đi theo chơi, Cố Kiến Bình không nói muộn rồi bắt con về, chỉ nói nếu chơi khuya, không nhất định phải về nữa. Đường Thanh hưng phấn reo to, bình thường chỉ khi nào hôm sau không đi học cô mới có cơ hội tới ở chỗ Tạ Vãn Tình.
Tạ Vãn Tình hôm nay uống chút rượu vang, hơi say, Trương Khác nhận lấy chìa khóa của cô, Chỉ Đồng nhõng nhẽo muốn ngồi trước, bị y bế lên đặt giữa Tạ Vãn Tình và Đường Thanh, bị cô bé vung nắm đấm thụi vào lưng mấy cái mới giải hận.
Lương Cách Trân không yên tâm để Trương Khác lái xe, chạy tới bảo:
- Con có lái xe được không đấy, hay là để nhà hàng phái một tài xế tới.
- Tuyệt đối không đi quá 30 dặm đâu mẹ.
Trương Khác đảm bảo:
- Mẹ, bao giờ mẹ mới học lái xe, con tặng mẹ một cái xe làm quà sinh nhật.
- Cần gì xe của con? Mua xe rồi để vào đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820751/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.