- Đúng đấy, bạn có được mấy lá gan chứ?
Đường Thanh kiêu ngạo ngẩng đầu lên, gò ngực xinh xắn khe khẽ nhô lên hụp xuống, cặp môi hồng nhẹ phả hương thơm, cơ thể mềm mại còn quấn lấy cánh tay y,.
Trương Khác không kìm được hôn một cái nữa, nhìn cặp mắt nhu mì đắm đuối, xuân tình lãng đãng, hàng mi rẻ quạt đang khẽ run run, Trương Khác như chưa đã thèm, chồm tới hôn thêm một cái thật dài, đưa lưỡi ra nhẹ nhàng tách cánh môi mềm, tìm kiếm chiếc lưỡi thơm tho.
Người Đường Thanh càng siết chặt lấy Trương Khác, Trương Khác ôm ngang người cô nàng, đặt lên người mình, tay rất tự nhiên đặt lên đồi ngực vun tròn, Đường Thanh run bắn người, mở đôi mắt khuynh đảo nhân thế, nhìn chằm chằm Trương Khác một lúc.
Trương Khác do dự không biết có nên rụt lưới về không, lần trước bị cô nàng cắn lưỡi chảy máu, làm y sợ không dám sờ ngực Đường Thanh nữa, nhưng không thường xuyên xoa bóp, làm sao ngực to lên được.
Đường Thanh chậm chậm khép mắt lại, để bàn thân chìm đắm trong hơi thở của Trương Khác, Trương Khác mừng thầm, đây là đột phá trọng đại, nhưng sờ cách một lớp áo, cảm giác sút giảm đi rất nhiều, đưa tay luồn qua áo ngoài, cách lớp áo nhung mỏng nắm lấy bầu ngực như chim câu của Đường Thanh, cảm thụ được nhịp tim đập rộn ràng của cô nàng, vừa định bóp một cái thì Đường Thanh mở mắt ra:
- Bạn xấu lắm.
Giọng nung nĩu, êm ru ngọt kim, nắm chặt tay Trương Khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820749/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.