Trương Khác đi tới ban công, lục trong giỏ thu y phục, lấy một cái khăn tắm lớn, đi vào phòng ngủ, cách một lớp cửa kính mờ, bên trong hơi nước không nhiều lắm, cơ thể yểu điệu của Đường Thanh mơ hồ hiện lên...
Vì phép lịch sự, Trương Khác chưa bao giờ vào phòng ngủ của Tạ Vãn Tình, không ngờ có phòng tắm hay ho như vậy, đó đều do Cố Kiến Bình làm, để hưởng thụ cùng Đường Học Khiêm, Trương Khác mỉm cười cầm khăn tắm đi tới.
- Á, sao bạn lại vào đây?
Cách lớp kính mờ, Đường Thanh nhận ra bóng dáng Trương Khác, hai tay che lấy ngực hét ầm lên.
Cửa kính đã mờ lại còn phủ một lớp hơi nước, chỉ thấy mơ hồ thấp thoáng cơ thể thiếu nữ, chẳng có chỗ nào được rõ ràng, chỉ là hiệu ứng tâm lý càng mạnh, Trương Khác nói:
- Hét cái gì, cẩn thận không người ta coi mình là sắc lang đánh ột trận bây giờ, có cần khăn tắm nữa không?
- Bạn chính là tên sắc lang! Mau nhắm mắt lại, đưa khăn tắm đây.
Đường Thanh hung dữ dọa:
- Bạn dám nhìn trộm, mình móc mắt ra.
- Bạn có nỡ không?
- Sao không nỡ, còn đỡ để con mắt bạn nhìn cô gái khác.
Đường Thanh cười rúc rích, cô đã biết Trương Khác nhìn không rõ, kéo cửa ra một khe nhỏ, thấy Trương Khác căn bản không hề nhắm mắt, lại thét lên:
- Sao bản không nhắm mắt?
Rồi đóng sập cửa lại.
- Mình muốn xem bạn có nỡ móc mắt mình không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820756/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.