Đại môn Đoạn phủ khép chặt, đến một tên gia đinh trông cửa cũng không có.
"Chẳng lẽ là biết chúng ta sẽ quay lại nên đã trốn rồi?" Lâm Tử Lộc trừng mắt nhìn cánh cửa màu đỏ khép chặt. Còn muốn đến đây cướp bóc một phen, nếu bọn họ đều đi hết vậy thì sẽ không thu hoạch được gì rồi.
"Có ta ở đây, bọn họ dám trốn?” Khẩu khí Quân Lâm rất là cuồng vọng, ít nhất Lâm Tử Lộc cảm thấy như vậy.
Hắn không biết là hướng về sau, liếc mắt ra hiệu, Lâm Tử Lộc nhìn đưa mắt nhìn xung quanh, rõ ràng là không có một bóng người nha: "Chung quanh có người sao?"
"Ân." Hắn lo lắng Lâm Tử Lộc sẽ gặp nguy hiểm, vì thế truyền lệnh xuống dưới, thuộc hạ phụ cận huyện An Nhạc đi đường suốt đêm đến đây. Những người này đều là cao thủ, dùng chữ Ám làm họ, tuy rằng không cường đại bằng nhóm ám vệ có chữ Dạ là họ, nhưng cũng là nhân tài, trong vạn người mới tìm được một.
Lâm Tử Lộc rụt rụt cổ, trách không được cảm thấy không khí xung quanh lạnh lẽo, nguyên lai là do người của hắn. Nàng giãy giụa khỏi cái nắm tay của hắn, đi lên bậc thang, đưa tay muốn đẩy cánh cửa kia ra.
Ánh mắt Quân Lâm hơi âm u, nắm thật chặt lòng bàn tay trống rỗng, đi theo sau nàng.
Lúc này Dạ Ẩn xuất hiện, hắn vẫn nên vào trước xem xét tình huống: "Công tử mời đứng ở bên cạnh."
Quân Lâm thuận thế cầm tay Lâm Tử Lộc, đứng trước cửa đợi Dạ Ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326421/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.