"Tô huynh nhanh như vậy đã phải rời khỏi rôi sao, sao huynh không nán lại đây thêm mấy ngày?" Lâm Tử Lộc đi đến, ngồi xuống một cái ghế bên cạnh Tô Ngọc Li.
"Uh, ta cũng nên đi tuần tra những cửa hàng ở những địa phương khác rồi." Tô Ngọc Li đưa tay hơi hơi vuốt cằm.
Lâm Tử Lộc đang ngồi ở phía bên tay Tô Ngọc Li, nàng cúi đầu rơi vào trầm tư, thì nhìn thấy Dạ Ẩn mang giấy bút đi về hướng hai người bọn họ.
"Lộc huynh đây là..." Tô Ngọc Li không hiểu.
“À, chúng ta nên viết khế ước rõ ràng, Tô huynh đã là một Đại Cổ Đông của Mễ Kỳ Lâm, đến lúc Mễ Kỳ Lâm có thể kiếm được nhiều tiền, chúng ta còn phải chia hoa hồng cho huynh!" Lâm Tử Lộc chấp tay đặt bút, một tay chống má, liếc mắt nhìn về phía Tô Ngọc Li.
Tô Ngọc Li thấy nàng một mặt nghiêm túc như vậy, giống như cảm thấy có chút thú vị, miệng hơi cười, rồi đưa mắt nhìn hoa sen giữa hồ, một lúc sau chỉ nghe thanh âm nhẵn nhụi truyền đến: "Lộc huynh cũng không cần phải làm như vậy, nay ngươi và ta đã trở thành huynh đệ, một việc nhỏ bực này thì Lộc huynh không cần phải bận tâm."
Tô Ngọc Li theo bản năng muốn xua tay, nề hà trong tay mình còn cầm bút lông, vung văng lung tung khẳng định sẽ vương mực khắp nơi, vì thế nhanh chóng nàng lắc đầu: "Thân huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng, Tô huynh đã niệm tình huynh đệ và cho ta vay tiền làm vốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326397/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.