Tốn một chút thờigian buổi trưa, Lâm Tử Lộc đi dạo xong các thương khố của Lưu Bảo Trai,một đường đi này nàng đều chảy không ít nước miếng, hai mắt lúc nào cũng ứa ra lục quang, đối với những đồ vật được cất giữ ở đây, cái nào cũngthèm thuồng.
Vương chưởng sự ở một bên tiếp khách, lòng bàn taychảy đầy mồ hôi, nghĩ thầm công tử nhà mình kết bằng hữu kiểu gì vậy,người này không biết lễ nghi, tầm thường đến cực điểm. Chính là công tửcó phân phó hắn, chỉ cần đồ Lộc công tử muốn đều phải tặng cho hắn.
Hoàn hảo. Hoàn hảo!!!
Lộc công tử còn chưa mở miệng muốn bất kỳ vật phẩm nào, nếu không tâm can hắn liền đau như cắt rồi.
” Vương chưởng sự, ngươi nhìn viên Đông Hải Dạ Minh Châu này như thế?”Lâm Tử Lộc cầm lấy một viên Dạ Minh Châu to chừng cỡ trứng chim bồ câu, ở trên tay xoay xoay thưởng thức.
” Lộc công tử, phải cẩn thận a,nó không thể chịu được va chạm mạnh.” Vương chưởng sự thấy nàng tùy ý sờ mó Dạ Minh Châu, trái tim như ngừng đập, sợ nàng không cẩn thận một cái liền đem Dạ Minh Châu làm vỡ.
” Cái bức tranh này thì sao?”
” Lộc công tử, chủ nhân bức tranh này dặn chúng ta giữ lại bức tranh cho hắn, tháng sau hắn ta sẽ tới đây chuộc về.”
” Cái bình hoa sứ thanh hoa này nhìn rất tốt a.”
” Bình Hoa này phía dưới có vết nứt, Lộc công tử vẫn chọn lựa cái khác thì hơn.”
”... “
Cuối cùng, Lâm Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326295/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.