”Nghe thấy cái gì? Ngươi nói rõ ràng cho ta!” Mặc một bên không nhịn được lớn tiếng mở miệng hỏi.
”Nghe được âm thanh của ong mật phát ra, có rất nhiều âm thanh vỗ cánh.”
Mặc sửng sốt: “A~~, không nghĩ tới chúng ta lại nhặt được một người hữu dụng.”
Vũ nghe vậy cười một tiếng.
” Vũ, lần sau mang tiểu tử này đi tìm Bạch linh hoa sẽ tiết kiệm rấtnhiều công phu a.” Mặc nở nụ cười, tựa hồ là thở phào nhẹ nhõm.
” Ngươi không cần trở về rừng trúc nữa, đi theo hai người chúng ta.” Thời điểm đi qua người Lâm Tử Thần, Vũ phân phó nói.
Vũ đi về phía trước hai bước, giống như là nhớ tới cái gì, nói một câu:“Thiện lương, ngươi không nên có, hôm nay cứu bọn hắn, có lẽ sau này họsẽ là người hại ngươi.”
Lâm Tử Thần chết lặng một chỗ, không quay đầu nhìn mấy người thiếu niên phía sau, từ từ đi theo Vũ. Hắn khôngngừng lập lại lời Vũ nói, suy nghĩ cẩn thận hàm ý trong đó.
Hắn từ nhỏ đã lớn lên ở khách điếm, kỳ văn dị sự nghe không ít, hôm nay coi như là có tác dụng rồi.
Ong Thúy Trúc chỉ xuất hiện trong rừng trúc, mà có ong Thúy Trúc nhất địnhsẽ có Bạch linh hoa. Nói vậy Vũ cùng Mặc chính là vì muốn tìm Bạch linhhoa mà tới đây, cho bọn họ chém cây trúc là để dụ ong Thúy Trúc ra màthôi. Nhưng Vũ thủy chung vẫn nghĩ không ra, rốt cuộc nên dùng cách nàomới có thể tìm được dấu vết của ong Thúy Trúc để lại, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326293/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.