Nghe vậy, Lâm co rúm lại, chỉ lộ ra nửa cái đầu, hai gò má ửng đỏ, con ngươi đen như mực, mắt long lanh đầy ủy khuất.
Lâm Tử Lộc nhất thời ỉu xìu, động tác muốn lên giường cũng ngừng lại nơi đó.
Nàng bây giờ giống như là đang khi dễ một mỹ nam, hoặc nhìn giống như nànglà muốn muốn XX cùng người ta, mà đối phương sợ hãi không chịu phối hợp.
Lâm ngượng ngùng mở miệng nói: “Chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bái đườngthành thân, chúng ta sớm ngủ chung một giường, ta thấy cũng không sao.”
Không ngần ngại cái cọng lông nhà ngươi ấy!
Lâm Tử Lộc nhận ra tiểu mỹ nam này quá ỷ lại tiết tấu của nàng, như thế này không được, Lâm Tử Lộc nàng phải hành tẩu giang hồ, thưởng thức hết mỹnam trong thiên hạ, sao có thể để Lâm ngăn trở cước bộ của nàng?
Lâm Tử Lộc lắc đầu, trải tốt đệm chăn chui đi vào.
”Nương tử, được rồi nha, ta nằm bên cạnh bảo vệ ngươi.” Lâm không có quay đầusang nhìn Lâm Tử Lộc, hai mắt không dám nhìn loạn, nhìn chằm chằm lênrèm che màu lam nhạt trên nóc giường.
”Ngươi có thể bảo vệ ta,thì heo cũng biết trèo cây. Biết tại sao ta muốn ngươi và ta cùng nhaungủ không?” Lâm Tử Lộc không chút khách khí đả kích hắn, mỗi ngày khôngtàn bạo với hắn một vài lần, cả người nàng đều không thoải mái.
Quả nhiên, gương mặt Lâm mờ mịt, nghiêng đầu nhìn Lâm Tử Lộc, đáng thương đặt câu hỏi: “Vì sao vậy? Lâm không biết.”
Lâm Tử Lộc dùng cái trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326297/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.