Editor: Umi
Bên này Lâm Lộc cùng Lâm lên đường suốt ngày đêm, rốt cục hai ngày sau cũng tới huyện An Nhạc.
“Nương tử, chúng ta đi đâu tìm đệ đệ?” Lâm nhìn đường phố đông người, chỉ cảm thấy hoa cả mắt.
“Cái kia, cái kia … giải quyết vấn đề trước mắt đi đã.” Lâm Lộc khó chịu nói
Lâm khó hiểu quay đầu lại, phát hiện Lâm Lộc đã bị vài nam nhân thô kệch bao vây.
”Các ngươi tránh ra cho ta!” Lâm cả kinh chạy vọt lên, đem Lâm Lộc bảo hộ phía sau người.
Mấy nam nhân kia thấy Lâm một thân y phục màu tím, khí độ phi phàm, mi tâmđang nhíu chặt, mặt tức giận, trừng mắt nhìn bọn họ. Họ nghĩ Lâm là mộtcông tử có tiền có thế, nên không dám đắc tội, vội vàng nói là nhận saingười, ngại ngùng kéo nhau rời đi.
”Nương tử, ngươi không saochứ?” Lâm nhìn Lâm Lôc một lượt, xác định nàng không hề bị thương mớiyên tâm đặt xuống tảng đá trong lòng hắn nãy giờ.
“Ai nha, bổn cô nương ta rất khỏe.” Lâm Lộc một phen đẩy tay hắn ra. “Bất quá, chuyệnvừa rồi nhắc nhở ta, thân phận nữ tử thật sự rất không an toàn.”
”Đừng sợ, Lâm sẽ bảo vệ ngươi.” Lâm hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Lâm Lộc.
”Ngươi? Chiều cao của ngươi có thể dùng để hù dọa bọn họ, nhưng nếu bọn họ cứng rắn quấn lấy chúng ta, chúng ta căn bản không có biện pháp nào để đốiphó. Ngươi bất quá là một lão hổ giấy, gặp gió một cái là đổ, không cótác dụng gì hết.” Lâm Lộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326277/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.