Editor: Umi
Năm ngày trước, trên quan đạo từ Thanh Bình trấn đến huyện An Nhạc, có mộtchiếc xe ngựa đi không nhanh không chậm. Bên ngoài xe ngựa, có tổng cộng mười người hộ tống.
Trên xe ngựa, có năm thiếu niên, bọn họ tay chân đều bị trói chặt bằng dây thừng, miệng bị bịt bằng một khối vảibố, trên người đều mặc tơ lụa màu trắng tốt nhất.
Một điểm không giống nhau duy nhất giữa bọn họ chính là vẻ mặt, bốn gã thiếu niên thần sắc bi thương, mặt xám như tro, cả người không ngừng run rẩy, chỉ cómột người không giống người đó, ánh mắt của hắn chỉ bao hàm cừu hận,cùng ý thức muốn sống mãnh liệt.
Người này chính là đệ đệ của Lâm Lộc, Lâm Thần.
”Chậm! Có động tĩnh.” Một hộ vệ lên tiếng cảnh báo, đội ngũ hộ tống lâm vào trạng thái đề phòng, nhìn bốn phía.
”Sưu …. sưu”
Trong rừng cây vô số mũi tên, phá không bay đến. Bọn hộ vệ rút kiếm chống đỡ, dù sao hộ vệ Tiền phủ cũng chỉ biết chút ít võ công phòng thân, nên họdần dần rơi vào thế yếu, một lát, đã có mấy thi thể hộ vệ ngã trên đất.
Người kéo xe ngựa bị kinh hách, nhanh chóng chạy trốn, chiếc xe vì không có ai điều khiển lên nhanh chóng đâm vào vệ đường.
”Vũ, tiễn pháp của ngươi lại tiến bộ nha.” Trong rừng, hai hắc y nhân đira, một người vác một bọc hành lý thật lớn trên lưng, còn một người taycầm cung.
”Ha ha, mấy người này cũng không đủ cho ta luyện tập.”người tên Vũ thần sắc kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326275/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.