Editor: Umi
Luyến Đồng! Luyến Đồng!!!
Lâm Lộc từ nhỏ sống ở hiện đại, cái từ này “luyến đồng” này chỉ tồn tạitrong tiểu thuyết, nàng biết bị biến thành luyến đồng là cực kỳ thốngkhổ.
Vừa nghĩ tới đệ đệ đáng yêu của mình, bị một nam nhân ghêtởm nào đó dùng một bàn tay to, thô lỗ vuốt ve khắp người cùng chà đạp,nàng liền đau đến không thể hô hấp nổi.
Giống như là, chính mìnhđang bị tra tấn vậy, huyết mạch tương liên thật đặc biệt, chỉ cần nghĩthôi mà nàng cảm giác đau đớn như thủy triều cuồn cuộn kéo tới, khiếnnàng nhất thời đầu óc choáng váng, không tự giác che miệng nôn khan.
Thấy nàng có chút lảo đảo, Lâm vội vàng đỡ lấy, cho nàng tựa trên ngườimình, giơ tay nhẹ nhàng vuốt lưng nàng, lúc này hắn mới cảm giác đượcnàng đang run rẩy.
Luyến đồng là cái gì? Hắn không biết, nhưng hắn biết nàng đang rất thống khổ.
”Không có việc gì “ Lâm Lộc ý bảo Lâm buông chính mình, vững vàng đứng dậy,trừ bỏ sắc mặt hơi trắng bệch ra, tựa hồ cũng không có điểm gì dịthường, nói:“Không, có lẽ bọn họ còn chưa tới An Nhạc, còn kịp, Phúc bá, ta phải đi, ta nhất định phải tìm được hắn, cảm tạ ngài đối tỷ đệ chúng ta chiếu cố suốt thời gian qua.”
Lâm Lộc hướng Phúc bá cúi mình cảm tạ.
”Aiii!!! Ngươi muốn quyết định như vậy, Phúc bá cũng không ngăn cản ngươiđược, chính ngươi nên cẩn thận, một tiểu cô nương nhất định phải cảnhgiác, đừng để bị người xấu lừa.” Phúc bá thở dài nói, cúi đầu xem xétLâm, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326274/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.