Editor: Umi
Trước cửa Lưu Bảo Trai đã bị người vây kín, Lâm Lộc bọn họ chỉ có thể dừngchân ở ngoài vòng vây. Lúc này, Lâm Lộc đã thay một thân nam trang, tócbuộc cao sau ót, tay cầm một chiết phiến, bộ dáng rất giống một công tửtuấn tú đủ tiêu chuẩn.
Nàng sờ sờ “Râu” của mình, con ngươi híp lại suy nghĩ, mắt không hề chớp nhìn chằm chằm tấm biển hiệu của Lưu Bảo Trai.
“Nương tử, ngươi không có râu.” Lâm mở miệng nhắc nhở nàng.
“Ngươi biết cái gì. Cái này gọi là diễn trò phải diễn nguyên bộ.”Lâm Lộc vẻmặt bối rối, cũng không muốn giải thích nhiều với hắn.
“Không hổ là nương của con ta.” Lâm gật gật đầu, sùng bái nhìn Lâm Lộc.
Lưu Bảo Trai lúc này có một người trẻ tuổi đang ngồi trên ghế chủ vị, hắnchân chính là một khiêm khiêm công tử, mặt mày nhu hòa như nước, khíchất ôn nhuận như ngọc.
Nếu người nọ là nữ tử, nhất định là mộtcái tuyệt đại giai nhân làm người người yêu mến, nhưng trên người hắnkhí chất ôn nhuận vừa đủ.
”Công tử, phía trước cửa đã đầy ngườirồi.” Nam tử đứng ở trước mặt hắn chính là Vương chưởng sự của Lưu BảoTrai ở huyện An Nhạc, mà người được gọi là công tử ở đây chính là ThiếuĐông gia Tô Ngọc Li.
Tô Ngọc Li không nhanh không chậm, cầm lấyly trà bên cạnh, ngửi qua hương trà một chút, cái miệng nhỏ khẽ nhấp một ngum. Mỗi một động tác như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, khiến cho Vương chưởng sự như mê như say, không đành lòng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326279/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.