Dù trong lòng cảm thấy biểu hiện của Triệu Đình Hạo có phần kỳ lạ, nhưng Tống Việt cũng không nói rõ được là lạ ở chỗ nào.
Y cẩn thận tự kiểm điểm bản thân một hồi, nhưng suy nghĩ nửa ngày cũng chẳng biết mình đã nói gì sai mà nam nhân lại không vui như vậy.
Trên đường đi, trừ việc không ngồi chung xe ra thì thái độ của nam nhân vẫn dịu dàng như trước, tuy chưa nói lời nào, nhưng từ hành vi và ánh mắt luôn tỏa ra được sự quan tâm sâu sắc.
May mà giữa hai người còn có một kẻ biết nội tình, chính là Thượng Quan Vân. Trên đường có một con kỳ đà to như vậy ở chính giữa nên thời gian để hai người ở riêng với nhau không nhiều. Nhưng bầu không khí quỷ dị này vẫn cứ kéo dài như thế.
Trở về Biện Kinh, được tẩm bổ bằng các loại dược liệu quý báu, thân thể của Triệu Đình Hạo và Tống Việt đều hồi phục rất nhanh.
Mấy tháng sau, mùa hè oi bức cũng qua đi, thái y xác thực hai người đã hoàn toàn khang phục. Thiên tai cũng kết thúc, dân chúng ở những vùng gặp nạn đã bắt đầu xây dựng lại gia viên dưới sự giúp đỡ của triều đình, bóng ma tai họa cũng dần tan biến.
Vết thương trên thân xác có thể mờ đi, nhưng còn trong lòng, có thể xóa nhòa được chăng?
Tống Việt vẫn ở tại biệt viện lúc trước, nhưng Triệu Đình Hạo lại không hề xuất hiện ở chỗ này.
Tống Việt không rõ là chuyện gì xảy ra, chỉ cảm giác nam nhân khi vô tình khi cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ki/1354113/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.