Tống Việt cúi đầu, hôn mút trước ngực nam nhân, thoả mãn nhìn làn da của nam nhân phiếm hồng vì hưng phấn.
Tay Tống Việt cũng không nhàn rỗi, kích thích những nơi mẫn cảm trên người nam nhân một cách có quy luật.
Đã không ít lần làm chuyện gối chăn, đương nhiên y cũng biết rõ thân thể đối phương như lòng bàn tay.
Phía trước đã chảy ra chất lỏng trong suốt, vật đó của nam nhân được Tống Việt vỗ về đùa bỡn càng thêm trướng đại.
Thoả mãn nhìn dáng vẻ động tình của hắn, Tống Việt nâng hai chân hắn lên.
Đương khi Tống Việt định công thành đoạt đất, lại đột nhiên bị ấn mạnh xuống giường.
Trong nháy mắt, vật đổi sao rời.
Nam nhân như lang sói ngăn chặn tứ chi của y, Tống Việt hơi dùng lực thì phát hiện đã không động đậy nổi.
“Lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ.”
Nam nhân dùng ánh mắt đùa cợt nhìn Tống Việt.
Tống Việt trừng lớn hai mắt, “Rõ ràng ngươi đã bị ta điểm huyệt rồi mà, làm sao…”
“Với công lực hiện giờ của ngươi, có thể điểm trụ ta bao lâu?”
Tống Việt bực mình nói, “Ngu ngốc, cố gắng xung huyệt sẽ bị thương đấy!”
Nam nhân được người yêu thương lại vừa mừng lại vừa lo, trong lúc nhất thời khó có thể thích ứng.
“Ngươi… Lo lắng cho ta?”
Hỏi mà như thử.
Chịu không được một nam nhân luôn khôn khéo là thế lại lộ ra dáng cười đần độn, Tống Việt liếm môi mình, nhìn ánh mắt nóng rực của hắn.
“Thật hối hận không trói ngươi lại…”
Thành công nghe thấy tiếng nam nhân nuốt khan, nhưng mãi mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ki/1354114/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.