“Ngũ gia ta nói.. ta nói Ngũ gia người tốt xấu gì cũng nên đi bằng cửa chứ…”
Trương chưởng quỹ nhìn khung cửa sổ lung lay chực đổ mà thở dài.
Bạch Ngọc Đường một đêm nhảy cửa sổ hai lần, một lần là từ Khai Phong đệ nhất tửu lâu Đắc Nguyệt lâu nhảy ra ngoài, còn một lần nữa, là từ bên ngoài phòng của Khai Phong phủ Ngự miêu Triển đại nhân nhảy vào trong.
Lúc bỏ đi câu cuối cùng hắn nói là: “Đã xảy ra chuyện gì?!” Lúc đến câu nói đầu tiên cũng là: “Đã xảy ra chuyện gì?!”
Triển Chiêu rõ ràng sững sờ một chút, kỳ thực cũng không phải bất ngờ, pháo hoa liên lạc của Hãm Không đảo này, Bạch Ngọc Đường thấy tất nhiên là sẽ đến.
… Là kinh ngạc đến mừng rỡ.
Kinh ngạc vì hắn sốt sắng, mừng rỡ vì hắn đến ngay tức thì.
“Mèo thối, ta đang nói chuyện với ngươi đó.”
Triển hộ vệ hảo hảo ngồi ở đây, chắc cũng không có việc gì ghê gớm, Bạch Ngọc Đường tiện tay kéo ghế, xoay người tiêu sái ngồi xuống, không hề khách khí tự mình rót nước uống.
Uống xong hai chén, thấy Triển Chiêu vẫn ngồi ngẩn ra đó, Bạch Ngọc Đường cong khóe miệng muốn trêu chọc y, lúc này mới phát hiện ra sắc mặt y không tốt hình như đang có bệnh trong người, rời ghế đi tới, nhíu mày nói:
“Mèo con ngươi ngồi cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, không phải lại biến thành một con mèo bệnh rồi chứ?”
Triển Chiêu nhìn hắn, song chỉ cười không nói.
Triển Chiêu cười, Bạch Ngọc Đường lại giận.
“Hỏi thì ngươi phải nói chứ! Triển đại nhân kiểu cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khu-quan-y-cuu/1354540/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.