Ở chỗ của Uông Mạc lúc bấy giờ thì mọi người đang chuẩn bị mọi thứ để có thể đi tuần tra biển, nhưng họ không ngờ rằng Uông Đô Đốc của họ ở ngoài là cá mập, nhưng ở nhà cũng chỉ là cá con thôi, phu nhân ở nhà vừa mới giận dỗi một chút đã gấp gáp gọi điện để xin lỗi rồi… Xem ra, nóc nhà của Đô Đốc có khi còn cao hơn cả Trung Tướng.
Ngao Thiết ở ngay bên cạnh nên cũng nhìn ra được vẻ mặt lo lắng cho Uông Mạc đang biểu thị, cậu ta không nhịn được liền nói:
- Không ngờ cậu cũng có ngày này. Uông Mạc à Uông Mạc, xem ra cậu đúng là gặp phải một tiểu bạch thố khó xơi rồi.
- Những người độc thân đừng lên tiếng.
Sau đó Uông Mạc liền cầm theo vũ khí rồi rời đi, bỏ lại Ngao Thiết chỉ biết há hốc đầy tức giận, khi này cậu ta còn chỉ tay về phía của anh, nói:
- Có vợ thì giỏi lắm sao? Cũng chỉ là phòng không gối chiếc suốt ba tháng đấy thôi! Còn không bằng tôi, ít nhất ở bên cạnh tôi không có người để “mong ngóng”!
Uông Mạc bị nói trúng tim đen liền khựng lại, quả thật thì sau đêm tân hôn là anh không thể nào ngủ ngon được, mỗi khi nhắm mắt lại đều nhớ đến gương mặt xinh đẹp của Doãn Hân Nghiên, còn có cơ thể mềm mại của cô nữa chứ. Vì đêm đó anh đã ôm cô ngủ cả một đêm nên nhớ rất rõ, lần này khi cô đến đây thì anh phải ôm cho thật lâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593243/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.