Ở nhà của Chu Băng Thanh, sau khi tắm rửa xong thì Doãn Hân Nghiên cũng đã nằm dài trên ghế sofa để chơi, cô vừa lướt mạng vừa chờ đợi tin nhắn từ Uông Mạc. Nhưng có vẻ bây giờ anh đang bận làm việc nên vẫn thấy trả lời tin nhắn của cô.
Mãi cho đến lúc Chu Băng Thanh cũng đã tắm xong, cô ấy liền ngồi xuống dưới đất, lại nhìn Doãn Hân Nghiên, nói:
- Bài tập giảng viên giao cho đâu có khó? Với năng lực của cậu thì làm trong một phút ba mươi giây là xong mà? Tại sao lại muốn ở với tớ?
Khi này Doãn Hân Nghiên cũng khựng lại, sau đó cô còn đặt điện thoại xuống một bên, ngồi xuống bên cạnh của Chu Băng Thanh, gương mặt cũng có hơi trầm tư, ôm lấy hai chân của mình, nhỏ giọng nói:
- Lúc nhìn thấy bà ấy… Trong lòng tớ có rất nhiều suy nghĩ hỗn loạn…
Khỏi cần nói cũng biết “bà ấy” ở đây chính là mẹ ruột của cô - Tào Quỳnh Doanh rồi.
Nhưng mà Chu Băng Thanh lại nhìn Doãn Hân Nghiên, sau đó lại nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu của cô, nói:
- Dù sao cũng là mẫu tử liền tâm, chắc hẳn cậu khó chịu lắm nhỉ?
- Thanh Thanh… Nếu như tớ nói đây không phải kiếp sống đầu tiên của mình… Liệu cậu có tin không?
Chu Băng Thanh có hơi giật mình, nhưng nói thật lòng thì cô ấy đã sớm có nghi ngờ rồi. Vào cái ngày đột nhiên Doãn Hân Nghiên muốn quay về Doãn gia, làm hòa với gia đình, còn nhận Văn Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593241/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.