Lúc nghe con gái nhắc đến hai chữ "Uông Mạc" thì Doãn Anh Sơn có hơi đau lòng một chút, ống ấy không nghĩ rằng sẽ có ngày con gái lại thốt ra tên của một người đàn ông khác.
Nhưng rồi sau đó thì ông ấy lại biến thành vẻ mặt có chút trầm lặng, nhìn cô bằng cặp mắt khó hiểu, nói:
- Con biết Uông Mạc?
- Con chỉ nghe qua thôi. Nhưng cha có biết người đó không?
Lúc này Doãn Anh Sơn đã định nói về chuyện hôn ước nhưng đã bị Văn Lang Hoa ngăn lại, bà ấy liền nhìn cô, nói:
- Người đó hình như là người của Uông gia, mà hai nhà chúng ta không có liên quan tới nhau, nên chắc là cha con không quen đâu.
Doãn Hân Nghiên há hốc, không quen là không quen cái gì chứ? Nếu không quen thì tại sao kiếp trước cha cô lại ép cô gả cho Uông Mạc chứ?
Nghĩ tới nghĩ lui, Doãn Hân Nghiên còn tưởng cho bản thân trùng sinh rồi nên xuất hiện hiệu ứng cánh bướm, làm đảo tung diễn biến... Nếu là vậy thì có khi nào cô sẽ không thể gả cho Uông Mạc không?
Không được! Nếu như vậy thì cô sống lại còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
À có... Lần này cô sống lại chắc chắn phải bù đắp thật tốt những gì bản thân đã làm ở quá khứ, cả đời trước lẫn đời này.
- Chắc là do con nghĩ nhiều thôi ạ. Cha và dì cũng không cần lo.
Nói xong thì Doãn Hân Nghiên cũng đứng dậy định đi về phòng, lúc này Doãn Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593209/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.