Buổi tối hôm đó Doãn Hân Nghiên cũng đã tranh thủ viết lại từng giai đoạn, từ trước khi kết hôn, trong khi kết hôn và cả sau khi kết hôn, những sự kiện lớn đều được viết ra.
Ban đầu cô đọc qua một lượt thì khóe môi cũng có hơi giật giật một chút, tính ra thì trong suốt một năm trước khi kết hôn công việc chính của Doãn Hân Nghiên chính là ăn no rửng mỡ rồi gây chuyện với gia đình?
Không chỉ chọc tức ông nội, hỗn láo với cha ruột, mắng chửi mẹ kế, sỉ nhục em trai, đến cả đứa em họ không chút dính dáng gì như Doãn Thu Phương cũng bị cô mắng đến mức phát bệnh mà phải nhập viện.
Doãn Hân Nghiên đưa tay đỡ trán, rốt cuộc thì ở kiếp trước cô đã tồi tệ đến mức nào vậy chứ?
Nhưng phải công nhận rằng Doãn gia đã quá dung túng cho cô, nếu như đổi lại là nhà khác thì chắc đã từ mặt cô từ lâu rồi.
Nghĩ lại khoảng thời gian đó, Doãn Hân Nghiên thật sự không hiểu nổi tại sao mình lại bốc đồng và nổi loạn như thế nữa.
Dừng một chút...
À đúng rồi, còn không phải là bảo mẫu Vương Phấn sao? Bà ấy trước kia là người hầu thân cận của mẹ ruột cô, nhưng sau khi mẹ ruột rời đi thì bà ấy "thương" Doãn Hân Nghiên còn nhỏ tuổi nên đã xin cha ở lại Doãn gia để chăm sóc cô.
Lúc đầu khi Văn Lang Hoa được gả vào Doãn gia thì cô vẫn còn rất nhỏ, cũng chưa hiểu được cái gì gọi là mẹ kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593210/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.