Vào bàn ngồi dùng cơm, lúc đầu Doãn Vĩ Nghiêm còn muốn ngồi cạnh chị gái, nhưng cậu ấy biết chị gái không thích mình nên đã biết thân biết phận mà ngồi sang chỗ bên cạnh mẹ mình.
Còn Doãn Hân Nghiên thì vẫn ngồi ở ghế bên phải gần ông nội, tiếp theo ở bên cạnh cô là Chu Băng Thanh rồi mới đến Doãn Thu Phương. Đối diện cô là Doãn Anh Sơn, Văn Lang Hoa và Doãn Vĩ Nghiêm.
Mọi người đã đông đủ rồi thì bữa ăn cũng được bắt đầu.
Ban đầu cô còn tưởng rằng bản thân về đột xuất như vậy thì sẽ toàn là những món mà Doãn Vĩ Nghiêm thích, nhưng nhìn ở bên bàn ăn, đều là các món mà cô thích, đặc biệt là rất cay.
Nhưng ở trong nhà chỉ có cô, cha và ông nội thích ăn cay thôi, còn Văn Lang Hoa và Doãn Vĩ Nghiêm hay Doãn Thu Phương đều không ăn được cay, nhưng có lẽ họ muốn làm cô vui nên mới nấu toàn những món cay xé lưỡi như thế này.
Cô đưa mắt lén lút nhìn Doãn Vĩ Nghiêm và Văn Lang Hoa, hai người họ tuy không ăn cay tốt nhưng vẫn cố gắng để ăn, tới lúc này thì cô cũng không nhìn nổi nữa, nhanh chóng đem những món không cay đến gần chỗ của họ, sau đó lại nói:
- Sau này đừng nấu quá cay.
Doãn Trù nhìn cô, sau đó lại nói:
- Sao vậy? Thức ăn không ngon sao?
Tuy rằng Doãn Hân Nghiên không thể nói rằng bản thân không muốn làm cho Văn Lang Hoa và Doãn Vĩ Nghiêm thấy khó xử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3593208/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.