Nếu là cô tự treo rèm cửa, chắc chắn không thể làm được tốt như vậy, người chồng tiện nghi này còn rất ra sức.
Nếu người ta đã làm việc giúp mình, kiểu gì cũng phải để anh ăn no mới đúng, Tả Tịnh Nghiên lại bắt đầu gói thêm bốn mươi cái sủi cảo nữa.
Lục Hạo Đình treo rèm cửa sổ phòng khách xong lại cầm tấm vải hoa còn lại đứng trước cửa phòng ngủ của Tả Tịnh Nghiên.
Bóng ma Tả Tịnh Nghiên lưu lại cho anh lúc trước quá lớn, anh thật sự không muốn bước vào cửa phòng ngủ của cô chút nào.
Lục Hạo Đình nhìn thoáng qua phòng bếp, thấy Tả Tịnh Nghiên đang dùng tay vén phần tóc mái che khuất tầm mắt ra.
Lúc này anh mới chú ý tới tóc của cô đã ngắn hơn trước đây phân nửa, cô buộc tóc kiểu đuôi ngựa thấp, khi cúi đầu làm việc, trông lại có cảm giác hiền huệ đảm đang.
Lục Hạo Đình thu hồi ánh mắt, anh rất không thích loại cảm giác này. Đời này cô khó có thể trở thành hiền thê lương mẫu được.
Hiện tại trong nhà rất ấm áp, nhưng so với ngày tháng giương cung bạt kiếm, tranh cãi ầm ĩ kia, hiện tại anh lại càng cảm thấy không thoải mái hơn, cũng không biết phải ở chung với cô như thế nào.
Lục Hạo Đình cúi đầu nhìn tấm vải hoa trên tay, nghĩ tới những lời cô mới vừa nói, tấm rèm cửa sổ này có thể mang tới cảm giác an toàn cho cô, anh lại cầm nó bước vào phòng ngủ của Tả Tịnh Nghiên.
Lúc đẩy cửa ra, Lục Hạo Đình ngừng thở. Trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-ngot-ngao-quan-tau-xinh-dep-kiem-bon-o-80/4081527/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.