Sau khi mọi người giải tán, còn một mình Ngọc Lan tiếp tục ngắt bớt lá trên cây đậu đen để cho cây ra nhiều hoa và đậu nhiều quả nhưng khi nãy cô vừa bị tấn công bất ngờ nên tâm lí vẫn chưa ổn lắm nên vừa hái lá vừa nhìn ngó xung quanh để đề phòng.Chiều tối hôm ấy khi cả nhà vừa ăn cơm xong còn chưa kịp dọn bát đũa xuống rửa thì bác Lan hàng xóm xồn xồn đi vào nói to:
- Ngọc Lam ơi! Nãy bác mới nghe chuyện cháu bị hại ở ngoài vườn cháu có bị gì không?
Cả mẹ và Minh Tiên ngạc nhiên đều trợn tròn mắt nhìn Ngọc Lam khiến cô thấy mình như tội phạm nên vội thanh minh:
- Dạ cháu chào bác Lan,bác vào nhà ngồi chơi với mẹ cháu ạ, mà cháu không bị gì đâu bác ơi.
Mẹ anh lúc này cũng sốt ruột hỏi thêm:
- Sự việc là như thế nào? Con mau nói cho mọi người cùng nghe xem.
Ngọc Lam ngồi kể lại toàn bộ sự việc khi cô bị tấn công bất ngờ và đánh trả lại hắn rất kịch liệt đến nỗi hắn quỳ xuống xin được tha và tất cả sự việc có mấy bác đi làm quanh vườn chứng kiến, Minh Tiên thấy bạn nói không bị gì thì thở phào nhẹ nhõm nói:
- Thật là may mắn nếu có chuyện gì xảy ra với bạn thì....thì...
Minh Tiên nói mãi không hết câu nên mẹ cô nói thêm vào:
- Lần sau đi ra vườn làm con phải hết sức cẩn thận nghe không Ngọc Lam mà mai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2627980/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.