Đối với Ngọc Lam việc được mẹ anh cho phép gọi bác là mẹ đã khiến cô vui vẻ đến nỗi đêm hôm ấy cô không ngủ được cứ lăn qua lộn lại như một đứa trẻ được mẹ đi chợ mua cho cái bánh, sáng sớm hôm sau Ngọc Lam ra vườn đậu từ rất sớm để ngắt lá đậu thì hoa đậu mới ra nhiều và sẽ đậu nhiều quả hơn.Một mình cô lom khom hái lá đậu bỗng ở đâu xuất hiện một người đàn ông chạy đến ôm chầm lấy Ngọc Lan từ phía sau khiến cô giật mình vẫy vùng hô lên:
- Buông tôi ra, cứu tôi với...có ai không? Có ai không?
Người đàn ông vẫn cứ ôm chặt lấy Ngọc Lam không chịu buông mặc cho cô vùng vẫy và kêu cứu,nhưng với sức khỏe và dáng người cao to hơn phụ nữ nên người đàn ông đã đè được Ngọc Lam nằm vật ra đất, trong đầu của cô lúc này vừa sợ hãi vừa cố nghĩ cách thoát ra khỏi tình thế nguy hiểm này cũng may trong khi tay của Ngọc Lam đang quờ quạng thì chạm vào một cục đá nên cô nhanh tay chộp lấy đưa lên đập vào đầu tên đàn ông kia khiến hắn đau đớn ngã lăn ra đất và chảy máu kêu đau.
Thừa cơ hội ấy Ngọc Lam ngồi dậy đang định chạy thoát thân thì bị tên kia nắm lấy chân kéo ngã ra đất trở lại mà lần này Ngọc Lam không biết lấy sức mạnh ở đâu vừa bị ngã ra đã vùng vẫy thoát khỏi tay của tên kia đưa chân đá một phát chính xác vào hạ bộ của hắn khiến hắn kêu la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2627981/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.