*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc đó chỉ trong nháy mắt, cổ vốn chưa kịp cân nhắc gì thì dao đã đâm vào bụng cô rồi
Cô vô thức lùi ra sau nhưng vẫn không thoát được
Cơn đau đớn kịch liệt nói cho cô biết, cô bị đâm trúng rồi
Trong nháy mắt đó, trong đầu cô chỉ nghĩ đến một chuyện, nếu may mắn sống sót, cô sẽ ở bên Nguyễn Tấn mà không quan tâm bất kỳ cái gì nữa
Đến bệnh viện, Nguyễn Tấn2bế Hạ Chí vọt vào phòng cấp cứu: “Bác sĩ, bác sĩ!” Anh hét lớn
Y tá đẩy giường bệnh ra và nói: “Mau đặt bệnh nhân lên trên và đẩy vào phòng cấp cứu
Thưa anh, cô ấy bị thương như thế nào?”
“Dao đâm, dao gọt hoa quả, dài tầm mười cm”
“Được, anh không thể vào, xin đợi ở bên ngoài” Nguyễn Tấn nắm chặt tay Hạ Chí: “Tiểu Chí, không sao, anh ở ngoài đợi em, cố gắng lên”
Anh bị chặn ngoài cửa phòng cấp cứu, hoàn toàn không biết tình hình trong đó thế nào
Anh cúi đầu, cả người mình cũng dính đầy máu, trên hai tay cũng toàn là máu, anh chảy đầy mồ hôi, áo sơ mi ướt7đẫm, trái tim cũng đập rất mạnh
Mùi vị đợi chờ không dễ chịu chút nào, mỗi một giây đều là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594225/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.