*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiểu Chi, cảm ơn em đã đồng ý cho anh cơ hội này” Lúc này Nguyễn Tấn vui vẻ như một đứa trẻ
Hạ Chí đẩy anh ra: “Nhưng em có một yêu cầu”
“Em nói đi” Đừng nói là một, cho dù là mười cái hay trăm cái anh cũng sẽ cố gắng làm cô hài lòng
“Trước đó xin anh đừng tìm em, cho dù là liên hệ kiểu gì cũng đừng”
Nguyễn Tấn chần chừ một lát nhưng vẫn gật đầu: “Được” “Anh đứng lên trước đi” Hạ Chí kéo anh lên
Nguyễn Tấn đứng dậy, sau khi hài lòng thì hơi đắc ý, không phải kiểu kiêu ngạo mà là kiểu mất đi mà tìm lại được: “Đúng là bị2Tiểu Nam nói trúng rồi
Cậu ta bảo, nếu như em thấy anh và người phụ nữ khác ở chung thì sẽ giận, thể có nghĩa là anh vẫn còn hi vọng vì em ghen”
Hạ Chí vừa thẹn vừa khó ở, lập tức cãi lại: “Ai ghen?” Nguyễn Tấn chỉ cười không nói
Đã có lời hứa hẹn này, Hạ Chí không muốn ở lại lâu, trai đơn gái chiếc chung một phòng sẽ xảy ra chuyện
“Em đi trước đây” “Anh tiễn em”
“Không cần, trong khách sạn, không cần tiễn”
“Em ở phòng nào?
Ha ha, anh sẽ không lén lút tìm em vào nửa đêm đầu
Khách sạn có camera, anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594224/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.